Tôi nên làm gì khi mà mọi chuyện không diễn biến như tôi mong muốn

Chào mừng đến với Sync Mind. Tất cả những gì mà bạn cần làm là nhắm mắt lại và lắng nghe. Cho một trải nghiệm tốt hơn xin hãy dùng tai nghe.

--

Bạn thấy đó, ngay bây giờ, nếu mà tôi nói với bạn hay là nếu mà là bạn là không phải tôi, giả sử là người trưởng của bạn (your dean) nói với bạn, kể từ ngày mai, những kiểu quần áo nào mà bạn nên mặc, thì ngay lập tức thì sẽ có những sự chống đối lại liền (protests), nếu mà người trưởng của bạn tiếp tục đi xa hơn đẩy nó xa hơn và nói: Mọi người phải ăn chỉ có 4 cái bánh idli (bánh gạo thơm nguồn gốc Ấn Độ) vào buổi sáng thôi. Nếu mà người trưởng của bạn nói với bạn: Tất cả mọi người nên thức dậy vào lúc 5h sáng mỗi ngày. Giả sử rằng cái người đó đặt ra 10 điều luật khác nhau như thế này, những việc thứ hữu hình để mà làm, thì bạn có thể sẽ nghĩ rằng anh ta đang cố gắng chuyển đổi bạn thành những người nô lệ (slave) và rồi bạn sẽ la và hét cho tự do của bạn, phải không nào. Nhưng mà hãy nhìn vào bản thân bạn và trông thấy, và giờ một người nào đó khác, nếu mà họ định đoạt điều gì nên xảy ra xung quanh bạn thì bạn sẽ cảm thấy, và giờ một người nào đó khác, quyết định điều gì nên xảy ra ở bên trong bạn, vậy thì điều này không phải là nô lệ thuộc hay sao? Một người nào đó có thể quyết định liệu bạn có vui hay là không vui, vậy thì đây không phải là sự ách bức nô lệ hay sao. Một người nào đó sẽ quyết định liệu rằng bạn sẽ là một con người dễ chịu hay là một con người không dễ chịu (pleasant human being or unpleasant human being), thì việc này không phải là nô lệ hay sao chăng. Điều gì diễn ra ở bên trong bạn, một người nào khác quyết định điều đó hết cả, đây là một dạng tệ nhất của nô lệ, không phải như thế sao? Nó không phải là như vậy sao cơ? Nó chỉ là cái điều là bởi vì mọi người đều là như vậy thì nó có vẻ như là khá là bình thường. Nó không hề. Nó không hề bình thường chút nào, nó chỉ là vì tất cả mọi người đều như thế nó không làm cho điều đó trở nên bình thường. Cái con người này, cuộc sống xung quanh bạn sẽ không diễn ra, sẽ không bao giờ diễn ra 100% theo cái cách mà bạn muốn nó và nó không nên diễn ra như vậy, bởi vì nếu mà tất cả mọi thứ diễn ra theo cách mà bạn mong muốn thì tôi cái người như tôi đi về đâu đây (còn chỗ nào cho tôi)? Tôi thì đang rất là vui đây vì là nó không diễn ra như cách mà bạn mong muốn hehe.

Và giờ rằng là bạn là một học sinh? Bạn vẫn còn là một học sinh, tôi tin là khoảng 60-70% nó đang diễn ra theo như cách mà bạn mong muốn. Khi mà bạn kết hôn thì phần trăm đó sẽ được đảo lộn lại. Chúng ta không biết. Chúng ta không biết hướng nào mà nó sẽ đi theo. Đời ta sẽ đi theo. Vậy nên nếu mà cuộc sống ở xung quanh bạn sẽ không bao giờ xảy ra 100% theo như cách mà bạn muốn nó và nó là không nên như vậy. Trừ phi mà bạn đang sống với những cái máy, cuộc sống sẽ không diễn ra như vậy và thậm chí là những cái máy đó cũng sẽ nổi đoá lên với bạn. Phải không nào, không phải sao nào? Không phải rằng có những chiếc máy kia đang làm phiền quấy rầy đến bạn không ngày này thì ngày khác sao vì cái này hay cái kia sao? Vậy nên những gì những thứ bên ngoài sẽ không bao giờ diễn ra 100% theo như cách mà bạn muốn nó và nếu mà niềm hạnh phúc (happiness) của bạn hay là niềm vui hân hoan của bạn (joyfulness) hay là hãy để ta không dùng nhiều số chữ giống như vậy nào, căn bản là tất cả đó là sự dễ chịu và sự không dễ chịu (pleasantness vs unpleasantness). Và cho sự dễ chịu chúng ta có rất là nhiều tên gọi, chúng ta gọi nó là bình yên (peace), hạnh phúc (happiness), hân hoan (joy), an lạc (bliss), vui mừng (ecstasy). Cho sự không dễ chịu, chúng ta cũng có rất là nhiều tên gọi, stress, sự lo âu (anxiety), nỗi sợ (fear, sự căng thẳng (tension), bất kỳ tên gọi gì khác, sự tức giận (madness), sao cũng được, tên gọi bất kỳ.

Sự dễ chịu so với sự không dễ chịu. Nếu, mà sự dễ chịu của bạn phụ thuộc vào việc những thứ gì xảy ra xung quanh bạn, thì những khả năng mà bạn trở nên vui vẻ dễ chịu mọi lúc là thật là xa vời, không phải là như thế sao? Theo như bản chất của các thứ thì việc này là hoàn toàn không thể. Chỉ mà bạn có thể tạo ra một khoảng cách giữa cái này và cái kia, thì nó có khả thi. Theo một cảm lý (In a sense), bất cứ khi nào mà thứ gì không hoạt động diễn ra theo như ý muốn, có một thói quen ở trong rất là nhiều người, là họ sẽ nhìn lên và nói uparwala (tiếng Ấn Độ), ôi Chúa ơi chuyện gì đang xảy ra vậy. Hmmm, không phải là như thế sao nào? Cả thế giới đang nhìn lên, nhìn lên. Hãy xem là bạn biết đó, cái hành tinh này là hình cầu phải không nào? Bạn biết điều này mà phải không? Hành tinh này là hình cầu và rằng bạn đang không ngồi trên đỉnh của Bắc cực. Bạn đang ngồi ở Chennai, ở đây trong khí hậu nhiệt đới này và cái hành tinh quái quỷ này đang xoay vòng. Vậy nên khi mà bạn nhìn lên thì bạn luôn luôn nhìn về phía sai hướng. Không phải nó là như thế sao nào? Bạn là theo một cách bất biến (invariably) nhìn lên theo một hướng sai, phải không nào. Có lẽ là ở một vài khoảnh khắc cụ thể của bất cứ thứ gì, trong giờ GMT (Greenwich Mean Time), những lúc không giờ, khi mà bạn nhìn lên thì có lẽ có thể là bạn đã chạm được đến thiên đàng. Còn những giờ phút còn lại thì bạn luôn luôn nhìn về phía sai hướng. Không phải là nó là như vậy sao?

Vậy nên trong cái không gian vũ trụ thiên hà này, vậy thì liệu rằng có một người mà biết rằng đâu là hướng lên và đâu là hướng xuống hay không? Có ai đó trong số các bạn mà biết có cái người này không? Hmmm? Có một nơi nào đó mà nó đánh dấu là mặt phía bên này là lên hướng lên trên. Không có ai mà biết được đâu là hướng lên đâu là hướng xuống, nó chỉ là một sự giả dụ mà thôi, không phải nó như thế sao nào. Bạn có biết thật sự là đâu là bắc và đâu là nam không? Theo một cảm lý thật sự là bạn có biết đâu là bắc và đâu là nam hay không? Nó chỉ là cho sự thuận tiện của chúng ta mà ta chỉ hạn định đặt ra cho chúng là như vậy phải không nào? Đúng hay là sai nào? Bạn có biết đâu là đông đâu là tây không? Không. Bạn có biết đâu là trước đâu là sau hay không? Bạn không biết. Không có cái nào trong số này mà bạn biết được là. Chỉ có mà một thứ rằng bạn có thể chắc chắn về hiện giờ, đó là bạn biết đâu là hướng ra ngoài và đâu là hướng vào trong. Cái một thứ này bạn có thể chắc chắn về, phải không nào. Đây là hướng ra ngoài và đây là hướng vào trong, và đây là cái đặc quyền duy nhất mà bạn có (the only privilege you have). Điều gì là hướng ra ngoài, điều gì là hướng vào trong, đây là tất cả những gì mà bạn biết. Trong trường hợp mà một ngày nào đó bạn được khai sáng lên khai sáng ra, bạn cũng sẽ mất đi điều đó cả luôn. Đó là điều mà đã xảy ra với tôi và giờ mà tôi không biết đâu là hướng bên ngoài và đâu là hướng bên trong, cái nào là tôi cái nào không phải là tôi, đó là lý do mà tôi ở khắp trên thế giới này, bởi vì tôi không biết liệu rằng đây là tôi hay là đó mới là tôi. Hehe.

Và giờ rằng bạn nói bạn biết rằng đâu là bên trong và đâu là bên ngoài, hãy cùng nhau khám phá kiểm nghiệm nó (examine) điều này rõ hơn một chút. Các bạn có nhìn thấy tôi ngay bây giờ không, tất cả các bạn. Các bạn có thể nhìn thấy tôi không? Hãy chỉ ra tôi đang ở đâu? Hãy dùng tay của bạn và chỉ vào hướng tôi đang ngồi. Các bạn có thể nhìn thấy tôi không? Ồ, bạn đã đoán sai rồi. Bạn biết tôi là một nhà thần bí (a mystic) phải không nào? Bạn đang đoán nó hoàn toàn là sai. Và giờ ánh sáng này đang chiếu rọi lên tôi, phản chiếu lại, đi qua vào những giác quan của bạn, một hình ảnh ngược (inverted image) ở trong võng mạc mắt của bạn (retina) bạn biết cả cái điều này phải không nào? Bạn đang thấy tôi hiện giờ ở đâu nào? Ở trong chính bản thân của bạn. Ở nơi đâu bạn đang lắng nghe tôi hiện giờ? Ở trong chính bản thân bạn. Ở đâu mà bạn đang nhìn thấy tất cả cái thế giới này? Ở trong chính cái bản thân của bạn. Bạn có bao giờ đã từng trải nghiệm qua cái gì đó khác nằm bên ngoài bản thân của bạn chưa? Tất cả mọi thứ mà đã từng xảy ra với bạn, bóng tối và ánh sáng xảy ra ở bên trong bạn. Nỗi đau và sự dễ chịu xảy ra ở trong chính bản thân của bạn. Niềm vui và nỗi khổ xảy ra ở trong chính bản thân của bạn. Bạn có từng bao giờ trải nghiệm qua một thứ gì đó ngoài ở bên ngoài bản thân của bạn chưa? Chưa, không không từng bao giờ. Vậy nên cái điều mà tôi đang hỏi bạn là, cái điều gì đang diễn ra ở bên trong bạn. Ai sẽ là người nên là quyết định xác định là nó nên diễn ra như thế nào. Hmm? Điều gì đang diễn ra ở bên trong bạn. Ai là người nên quyết định, và cách làm sao mà điều này nên xảy ra? Một người nào khác à? Chắc hẳn chắc chắn là bạn mới, bạn đúng là người mà nên quyết định rằng điều gì nên xảy ra ở bên trong chúng ta, phải không nào không phải là nó là như vậy sao? Vậy nên nếu mà bạn là người đang quyết định điều gì đang diễn ra ở bên trong chính bản thân bạn (OneSelf), thì tất cả những trải nghiệm cuộc sống của bạn thì sẽ được quyết định phân định bởi bạn, không ai khác ngoài bạn, phải không nào. Không phải là như vậy sao. Những sự kiện diễn ra xung quanh bạn có thể không được điều khiển quyết định được bởi bạn nhưng mà cái trải nghiệm của bạn về cuộc sống ta như thế nào trên hành tinh này là hoàn toàn 100% được quyết định bởi chính bạn. Nếu mà bạn nắm quyền kiểm soát chịu trách nhiệm về việc này (if you take charge of this). Nếu mà bạn để cho nó lỏng lẽo, thì chỉ rằng bất kỳ ai cũng sẽ quyết định nó cho bạn. Chúng là không theo một mặt có ý thức nào cả (not consciously) họ là cũng giống như là bạn đó, bằng thông qua một sự tình cờ nào đó. Con người ta không nên được nuôi nấng lên bởi bất kỳ ai hết cả. Cái thứ mà về việc là người là nó là một từ ngữ rất là thông dụng mà người ta dùng, tôi được nuôi dưỡng... bạn biết đó người ta nói tôi được nuôi nấng lên theo Công giáo, tôi được nuôi nấng theo Hồi giáo, tôi được nuôi nấng lên kiểu này kiểu khác. Không ai nên nuôi nấng lên cho bạn. Đó là cái ý nghĩa mà con người chúng ta là. Một con người có nghĩa là bạn có thể theo một cách ý thức tư hình thành nên con người (bản thân) của bạn. Nếu như mà bạn đang hình thành bản thân theo một cách có ý thức như vậy thì đâu là câu hỏi cho việc phản ứng lại bất kỳ thứ gì / điều gì / việc gì? Bạn có thể phản hồi lại dựa theo như, vì thế nhưng mà cái giây phút khoảnh khắc mà bạn phản ứng lại thì rằng bạn đang bị nô lệ thuộc vào những tình huống mà bạn đang sống chung với. Vậy nên, khi mà một thứ gì đó không đi theo hướng mà bạn mong muốn, nếu mà một thứ gì đó không xảy ra hay là không có gì hết xảy ra, và nếu mà tất cả mọi thứ mà tôi đang làm thất bại ngay trong vào sáng mai, thì tôi vẫn thản nhiên mà sống thật an lạc (blissfully) và mất đi một cách thật an lạc (blissfully). Vậy nên, đây là một thứ mà bạn nên phải làm chắc cú ra ở bên trong bản thân của bạn, cái cách thức mà bạn đang là thực thể trạng mà bạn đang là không bị tác động ảnh hưởng phân định xác định bởi những cái gì đang diễn ra xung quanh bạn. Cái điều gì mà diễn ra ở bên trong bạn nên được xác định phân định bởi bạn. Và những cái gì đang diễn ra ở xung quanh bên ngoài bạn có quá là nhiều những lực lượng xung lực liên quan phải không nào. Khi mà chúng ta muốn thực hiện làm một điều gì đó trên thế giới, có quá là nhiều xung lực (forces) mà phải hợp thành hợp lại thành và không phải tất cả chúng đều hợp thành lại cho ta giúp ta, và không là bao giờ mà tất cả chúng sẽ hợp lại thành cùng nhau cả 100%. Sẽ không có bất cứ ai ở xung quanh bạn sẽ diễn ra làm theo 100% giống như ý và con đường mà bạn muốn. Và tôi nói với bạn nghe nè, nếu mà bạn có những kỳ vọng rất là lớn về những người khác, thì không một ai không một con người nào trong cuộc đời của bạn, sẽ diễn ra xảy ra 100% như theo cách mà bạn mong muốn. 51% là nếu mà họ diễn ra theo như cách mà bạn mong muốn, thì rằng bạn có siêu năng lực kiểm soát rồi (controlling stake) trên suốt cả tình huống đó rồi hehe. Nhưng mà cái bản thân của bạn chính một cái người đó phải diễn ra theo như cách mà bạn mong muốn, không phải là nó như thế sao nào, 100%? Nếu mà chính cái con người của bạn đang diễn ra theo như cách mà bạn mong muốn, thì bạn sẽ giữ cho tâm trạng trạng thái của con người đó như thế nào, đầy an lạc (blissful) hay là đầy khổ sở (miserable)? Đó là tất cả những gì trong chính nó đó, bạn giữ cho cái thân thể con người này đầy hoan lạc (hân hoan an lạc blissful). Và rồi vậy thì trong tất cả các tình huống thì bạn sẽ làm theo cách phần tốt nhất có thể của bạn. Và đó là tất cả những gì mà bạn có thể làm, tất cả những gì thực sự mà có nằm trong tầm kiểm soát của bạn. Chỉ bời vì bạn cuống và chiếu (freak and fret) lên thì không có nghĩa là mọi chuyện gì nó cũng sẽ được tốt lên.

Vậy nên đâu là suy nghĩ đầu tiên, đâu nên là cái suy nghĩ đầu tiên, cái thứ cái điều về tôi là, đa số trong những lúc tôi không chỉ có một suy nghĩ nào ở trong đầu của tôi, tôi chỉ là trống rỗng ở trong tâm trí ở bên trong. Tôi không có một suy nghĩ duy nhất nào ở trong đầu tôi đa số các lúc. Khi mà tôi muốn suy nghĩ, tôi ngồi xuống và suy nghĩ, nhưng mà ngoại trừ lúc đó, tôi không có những suy nghĩ bay nhảy bay lượn ở trong đầu trong tâm trí của tôi. Đây là một thứ đơn giản mà bạn nhất định bắt buộc phải làm được. Cái giây phút mà bạn không có định danh cùng với bất cứ thứ gì mà bạn không phải là, khi mà tôi nói là bất cứ thứ gì mà bạn không phải là, hiện giờ, cái nước ở trong ly này, đây có phải là bạn không nào? Hmm? Nếu mà bạn uống cái nước này, liệu rằng nó có trở thành bạn hay không? Cái thức ăn mà bạn ăn và cái nước mà bạn uống đã trở thành một phần của con người bạn, phải không nào? Vậy nên, điều mà xảy ra trong giây phút này là, cái mà bạn tích tụ lên đã trở thành trong (một phần của) bạn rồi đó. Bạn nói với tôi, cái mà bạn tích tụ lên được có thể trở thành của bạn (yours) nhưng không bao giờ có thể trở thành bạn (you), phải không nào? Ngay bây giờ khi mà tôi đang nói nếu mà tôi nhấc ly nước này lên và nói rằng, đây là cái ly của tôi, thì bạn sẽ nghĩ rằng Sadhguru chắc có vấn đề gì rồi, nhưng mà mọi người đều bảo ông ta rất là thông thái vậy nên hãy lắng nghe thêm chút nữa xem nào. Sau một lúc tôi nói là, đây là tôi. Và rồi bạn sẽ nói là thôi đi thôi đừng nghe nữa. Đúng hay sai nào? Bởi vì đây là một trường hợp rõ ràng của sự điên rồ. Cái giây phút mà bạn tin rằng một cái gì đó mà không phải bạn là như là chính bản thân bạn thậm chí là theo hướng y học bạn cũng có thể đủ tiêu chuẩn (cười). Đúng vậy. Nhưng mà đó chính là điều mà đã xảy ra diễn ra. Cái thức ăn xuất hiện ra trên dĩa của bạn, bạn nói là đây là thức ăn của tôi, và rôi bạn ăn vào nó và bạn nói là đây chính là tôi này. Đây là một đống thức ăn mà chúng ta đã thâu thập lại đây, đã trở thành bạn. Một đống những thông tin mà bạn đã thâu thập được đã trở thành bạn. Thì cái giây phút mà bạn định danh với lại cái mà không phải là bạn. Thì rằng não tâm trí của bạn đang ở trong trạng thái hoạt động không ngừng nghỉ (ceaseless activity). Sự hoạt động không ngừng nghỉ không có nghĩa là trí tuệ (trí thông minh intelligence). Sự hoạt động không ngừng nghỉ hay là những hoạt động không kiểm soát được nghĩa là sự tức giận giận dữ. Cái mảnh của sự hài lòng hay là một mảnh chút xíu của sự xoa dịu mà bạn có thể có (tự an ủi lòng mình) là tất cả mọi người xung quanh bạn đang ở trong cùng một trạng thái y chang như vậy.  

Cái tâm trí này là thực sự hữu dụng, cái bàn tay này chỉ thực sự hữu dụng bởi vì nó lắng nghe làm theo chỉ dẫn của tôi từ tôi. Nếu mà tôi muốn nó di chuyển, thì nó di chuyển. Nếu mà tôi muốn nó dừng lại, thì nó dừng lại. Cái thứ tương tự cũng giống như vậy với lại tâm trí của ta, không phải là như vậy sao nào. Tôi đang hỏi bạn nè... cái tâm trí đó nó có phải đang nhận những chỉ dẫn từ bạn hay không? Nếu như mà giả sử là nó nhận những chỉ dẫn từ bạn, thì rằng tôi chắc rằng bạn sẽ muốn giữ cho bản thân bạn đầy sự an lạc trong mỗi khoảnh khắc mỗi giây của cuộc sống. Bất kể ý định của bạn có thể là gì cho những người hàng xóm, nhưng mà cho bản thân bạn là nó rất là rõ ràng rồi. Bạn muốn có một mức độ cao nhất của sự dễ chịu, phải không nào? Nếu như mà bạn có một sự lựa chọn giữa sự đầy an lạc (blissfulness) và sự đầy căng thẳng (stressfulness) thì bạn sẽ lựa chọn điều gì cho bản thân của bạn đây? Bạn nhất định phải thực hiện chọn một lựa chọn, tôi sẽ cầu phúc cho bạn. Bạn sẽ chọn điều gì cho bản thân của bạn đây. Sự dễ chịu phải không nào?

Khi mà chúng ta nói là sự dễ chịu, nó chỉ là cái này, nếu mà cơ thể ta trở nên dễ chịu thì chúng ta gọi đây là sức khỏe. Khi mà trở nên rất là dễ chịu, chúng ta gọi đó là khoái lạc (pleasure). Nếu mà tâm trí ta trở nên dễ chịu, chúng ta gọi đó là sự bình an (peace). Khi mà trở nên rất là dễ chịu, chúng ta gọi là niềm hân hoan (joy). Nếu mà những cảm xúc của ta trở nên dễ chịu, chúng ta gọi đó là sự yêu thương (love). Khi mà nó trở nên rất là dễ chịu, chúng ta gọi đó là sự từ bi (compassion). Nếu mà những nguồn năng lượng sống của ta trở nên dễ chịu, chúng ta gọi đó là sự an lạc đủ đầy (blissfulness). Khi mà chúng trở nên rất là dễ chịu, chúng ta gọi đó là sự hân hoan đầy vui sướng (ecstasy). Nếu mà những môi trường xung quanh bạn trở nên dễ chịu, chúng ta gọi đó là sự thành công (success). Chỉ mà có đối với sự thành công, bạn cần sự hợp thành của những nguồn lực (various forces) khác nhau xung quanh bạn. Còn cho 4 cái còn lại. 4 mức độ đầu tiên của sự dễ chịu của cơ thể, tâm trí, cảm xúc và năng lượng thì nó hoàn toàn là nằm trong tay bạn cả. Nếu mà bản thân bạn có thể kiểm soát chịu trách nhiệm cho những việc này điều này thì rằng nó sẽ trở nên dễ chịu mà thôi thể hiện ra cả ở bên ngoài. Và chà nó là một câu hỏi về kỹ năng. Không phải ai cũng có thể tạo ra sự dễ chịu ngoại vi ở bên ngoài bởi vì bạn phải khai thác vào rất là nhiều nguồn lực (harness many forces).

Nguồn video: