Những lựa chọn có thể thay đổi cuộc sống của bạn - Caroline Myss

Là một người đã ở trong ngành nghệ thuật chữa lành qua rất nhiều năm, à mà chỉ vài năm thôi [khán giả cười], tôi là một người hay quan sát. Những người trong số chúng ta trong những ngành nghệ thuật chữa lành này, chúng ta là những người hay thích quan sát về những mô thức (patterns) mà làm cho con người chúng ta có vẻ trở nên bí ẩn khó hiểu (mystify) trong những việc như tại sao chúng ta lại ngả bệnh, tại sao chúng ta lại suy sụp, điều gì giúp chúng ta đỡ hơn. Ý tôi là ,chúng ta như là những bí ẩn to lớn đối với nhau và tôi thấy là nó mới thú vị làm sao rằng qua bao nhiêu năm mà chúng ta tiếp tục nghiên cứu tìm hiểu về con người của chính mình mà chúng ta vẫn còn là những bí ẩn vô hạn. Điều mà nên cho chúng ta thấy ngay từ ban đầu là chúng ta vẫn đang tiếp tục khai phá những nơi chốn mới ở trong chính chúng ta mà chúng ta, là những người quan sát, rằng chúng ta vẫn đang tiếp tục học hỏi cách làm sao để mà quan sát [chính bản thân mình], và rằng những con người chúng ta vẫn đang tiếp tục tìm ra những nơi mới để mà quan sát. Chúng ta có thể nói rằng thế giới ngoài tầm quan sát của ta (mắt ta không thấy trực diện ở đó, những hành động hành vi sau lưng, ẩn khuất đó) chính là tiền tuyến mới cho cuộc khám phá / chữa lành bản thân của chính chúng ta. Và rằng chúng ta đã trở nên khá là tò mò hứng thú với cuộc khám phá chính bản thân mình theo một cách mà những thế hệ đi trước chưa từng. Rằng chính chúng ta và đây chính là tiền tuyến mới , chúng ta chính là tiền tuyến mới.

Và vậy nên ngày nay khi quan sát ví dụ như tại sao chúng ta lại đổ bệnh, tại sao chúng ta lại chưa được chữa lành có một ý nghĩa khác so với khi mà câu hỏi tương tự như vậy được hỏi giả sử như trước Thế Chiến Thứ Hai. Chiều sâu mà bây giờ chúng ta nhìn bản thân mình và chiều sâu chứa đựng trong câu hỏi chúng ta đang đưa ra là một bản phỏng chiếu (hologram) so với lại một thời xưa kia khi mà những thế hệ đi trước của ta hỏi những câu hỏi đó và có lẽ khi đó họ chỉ đang tìm kiếm một chỗ bị nhiễm trùng nào đó thôi [câu trả lời / lý do cho tại sao chúng ta ngả bệnh hay tại sao ta chưa lành vết thương]. Còn chúng ta, những con người ở thời đại này, lại đang tìm kiếm câu trả lời như một câu chuyện, một lời dẫn chuyện và cả những lý do mà bao hàm tất cả chúng lại là cả một sự phức tạp (complexity).

Tôi đã làm việc với những trường hợp khác nhau tính đến bây giờ là gần 35 năm rồi. Và là một người hay thích quan sát người khác, có rất nhiều thứ tôi có thể chia sẻ với các bạn nhưng mà tôi đã rút gọn chúng lại, rất rõ ràng là vì giới hạn thời gian, về một chủ đề tóm gọn về sự lựa chọn. Tôi muốn nhấn mạnh sức mạnh của sự lựa chọn. Và có lẽ là có một khoảng thời gian mà chúng ta thậm chí đã không từng bàn về chủ đề này nhưng mà hôm nay chúng ta phải nới về nó. Bởi vì sự lựa chọn là một sức mạnh căn bản của trải nghiệm con người chúng ta. Chúng ta cần đặt sự lựa chọn lên như là một cơ quan tổ chức có thẩm quyền (authority), và như là một sức mạnh mà to lớn đến nỗi, và nếu như mà tôi quản lý cai trị thế giới này và đây là khúc mà các bạn nên nói "Ôi đó là ý hay đó", [khán giả cười], thôi nhưng mà, nếu mà tôi quản lý thế giới, thì tôi sẽ quy định cho việc học sức mạnh của sự lựa chọn nằm ở trong giáo trình học của tất cả các trường trên thế giới. Mọi người nên biết và hiểu rằng sức mạnh của những sự lựa chọn mà bạn chọn làm có những hậu quả vô hạn. Từ những sự lựa chọn nhỏ bé nhất đến một thứ gì đó to lớn hơn siêu bự (siêu to khổng lồ) và rằng, đây là một nghịch lý đây nè nha, bạn không phân biệt được đâu là lựa chọn nhỏ cỏn con còn đâu là một sự lựa chọn to lớn. Điều mà chúng ta thường quen làm là tin rằng một lựa chọn lớn là một lựa chọn rõ sờ sờ (chình ình trước mắt ta): mua nhà, kết hôn, ly hôn. Thực tế là những lựa chọn đó lại là những lựa chọn bé con của bạn. Những lựa chọn mà thực sự quan trọng khi ta nói đến sức khỏe của bạn, khi ta nói đến việc chữa lành khi ta nói đến việc định vị bản thân của bạn, mang lại sức mạnh cho bạn (empowering yourself), hóa ra lại là những quyết định nhỏ, không ý là tôi nên nói là những lựa chọn mà bạn nghĩ có sức mạnh nhỏ bé nhất, mà bạn lựa chọn ở trong sự riêng tư của chính bạn (chỉ có mình bạn ở đó) mà có lẽ bạn nghĩ là chúng là không có gì đáng kể nhất, thì tôi nhận thấy hết lần này đến lần khác, rằng chính chúng mới là những lựa chọn quan trọng và đầy sức mạnh nhất trong cuộc sống của bạn. Chúng là những lựa chọn đầy sức mạnh nhất. Chúng nó có sức ảnh hưởng mạnh mẽ nhất lên hệ sinh lý (cơ thể sinh học) của bạn, lên tâm hồn của bạn, lên mặt cảm lý (sense) về con người bạn là ai, lên sức khỏe của bạn, lên cả tấm bản đồ chặng đường đi đường đời của bạn.

Và giờ tôi sẽ nói thêm với bạn một điều này nữa nè. Những điều tôi vừa nói trên là những kiểu dạng câu khẳng định mà khó để giải thích chứng mình cho người khác tin. Bởi vì, nếu mà một ai đó đến gặp tôi và nói, tôi muốn chị mang bằng chứng của những điều này ra, thì tôi sẽ không làm được. Nhưng mà nè, nếu mà bạn lắng nghe bằng cả trái tim và ruột gan của bạn và xem xem nó có đi vào lòng một cái êm ấm như là một chén cháo gà ấm nóng hay không.

Vậy nên, tôi sẽ dẫn dắt bạn qua những sự lựa chọn. Những loại sự lựa chọn mà nếu bạn đến gặp tôi và nói "Tôi thấy cái gì đó không ổn, tôi không cảm thấy ổn". Và tôi có sự mãn tính triền miên. Và tôi nhảy từ hết chứng mãn tính này đến chứng mãn tính khác. Tôi có những chứng mãn tính triền miên. Tôi luôn luôn là một người nhăn nhó khó chịu. Chẳng có điều gì làm cho tôi vui cả. Tôi lúc nào cũng phàn nàn than vãn và tôi đau mỏi và tôi kiệt sức. Tôi mém không kiệt sức nhưng mà lại không. Tôi mém thích cuộc sống của tôi nhưng tôi lại thực sự không. Và tôi mém có thể yêu thương một người nào đó nhưng mà thật sự là không hẳn. Tôi mém đến được đó nơi mà tôi thực sự cảm thấy sự yêu thương nhưng mà hóa ra tôi lại thực sự chưa cảm nhận được nó. Tôi nghĩ rằng tôi cảm nhận được nó cho nên tôi "nghĩ-cảm". Tôi "nghĩ-cảm". Và lúc này lúc khác, tôi phải có chút liều thuốc tinh thần yêu thương như này bơm vào người nhưng mà nó lại không kéo dài. Tôi ực vô hai viên giảm đau aspirin và rồi nó đỡ đỡ [khán giả cười]. Và rồi tôi nghĩ có lẽ là đó là tình yêu thương nhưng rồi có lẽ là không. Nhưng có lẽ nó chính là tình yêu thương đó, nhưng nó mém gần như là vậy nhưng không hẳn [khán giả cười]. Vậy nên tôi đến gặp bác sĩ tâm lý "Đây có phải là tình yêu thương không bác?" Nhưng mà nếu tôi cố gắng hơn một xíu nữa, nhưng có lẽ, vậy nên tôi tìm một người nào đó để mà đổ lỗi. Chứng mãn tính. Chưa bao giờ có những người như chúng ta gặp qua những vấn đề này. Chúng ta thật "tuyệt vời" với những vấn đề mà mình có.

Và khi mà tôi bàn sâu hơn theo chủ đề này, đây là một điều khác mà còn độc lạ hơn nữa về chúng ta. Và hãy đặt điều này vào bụng để "súp gà" của bạn. Chúng ta sinh ra dường như đã biết sẵn một số thứ, chúng ta dường như đã được cấu thành cho điều đó. Nó nằm trong bản năng của ta, nó nằm trong bản năng tâm linh của ta, nó nằm trong tâm hồn của ta, trong ADN của ta. Chúng ta sinh ra dường như đã được sẵn biết rằng sự lựa chọn là rất có sức mạnh. Sự lựa chọn chính là cái thứ mạnh mẽ nhất mà chúng ta mang bên mình và bản năng chúng ta đã biết điều đó. Và đó là lý do vì sao chúng ta sợ khi phải đưa ra một sự lựa chọn. Giả sử tôi hỏi một ai đó "Tối nay muốn đi đâu ăn gì?" "Tôi không biết" "Chọn quán đi" "Thôi" Thậm chí không thể chọn một quán ăn. Con người ta sợ phải đưa ra sự lựa chọn, sợ hậu quả "Thôi bạn chọn đi". Sợ phải lãnh trách nhiệm vì một hậu quả từ sự lựa chọn của mình. "Chà, tôi không biết cái mà tôi muốn làm là gì nữa. Để tôi suy nghĩ thêm nhé" Tâm trí của bạn thì trực ca sáng, còn trái tim của bạn thì trực ca đêm. Tâm trí bạn nói "Tôi nghĩ", trái tim bạn nói "Tôi cảm thấy". Và bạn không để cho hai đứa tụi nó nói chuyện với nhau. Bởi vì nếu mà chúng làm vậy thì thực sự bạn phải làm một điều gì đó. Sự lựa chọn làm con người sợ sệt. Đa số người sẽ làm tất cả mọi thứ để mà trì hoãn việc đưa ra sự lựa chọn. Vậy nên giờ tôi sẽ giúp bạn đây nè. Chúng ta sẽ đi qua một danh sách những sự lựa chọn mà thực sự quan trọng, mà thực sự quan trọng mà tạo ra được một sự khác biệt.

Lựa chọn 1: Sống một cuộc sống chính trực

Lựa chọn đầu tiên là quyết định để thực sự sống một cuộc sống chính trực (liêm chính, trung thực. đứng đắn integreous life). Và khi mà tôi nói hãy lựa chọn làm việc này, thì đây là điều mà tôi muốn nói này. Ý tôi không nói như kiểu "À tôi sống cuộc sống tốt đàng hoàng mà". Không nha. Điều tôi đang nói là sống một cách hết cỡ theo kiểu "Tôi sẽ sống và làm như chính lời tôi nói" Tôi thực sự sẽ làm điều đó. Tôi sẽ sống một cuộc sống với sự chính trực (integrity). Không màn đến những câu nói như "Hãy nói lên đúng suy nghĩ thật của bạn (speak my truth)", tôi sẽ nói ra đúng như thật như nó đã xảy ra. Tôi sẽ sống một cuộc sống với sự chính trực. Tôi sẽ lựa chọn dựa theo những gì mà tôi nói tôi tin bản thân mình sẽ sống theo cách ấy. Và điều này có nghĩa là tôi sẽ không phản bội lại bản thân mình (không phản bội lại lời hứa với chính bản thân mình). Tôi sẽ không thỏa hiệp (nhượng bộ, dung hòa compromise) một góc độ nào đó của bản thân. Tôi sẽ không đặt bản thân mình vào trong một vị thế hay đặt bản thân mình vào bất cứ tình huống nào hoặc là nếu mà tôi ở trong một tình huống khó xử như vậy, tôi sẽ đi ra ngay. Hoặc là tôi sẽ không bao giờ bắt ép một người khác, tôi sẽ không chèn ép một người nào đó vào trong một tình huống mà trong đó tôi biết rằng họ sẽ không cảm thấy thoải mái vì mục đích để làm thỏa lòng cho tôi. Tôi sẽ không giữ một người nào đó lại như giam hãm (hold another person captive) bởi vì điều đó không có một sự chính trực nào cả. Tôi sẽ không làm điều đó.

Và giờ, hãy để cho tôi nói với bạn điều này. Những kẻ nói dối sẽ không bao giờ được chữa lành. Kẻ nói dối sẽ không bao giờ chữa lành được. Vậy nên bạn có thể ăn hết tất cả đống cỏ lúa mì (wheatgrass) mà bạn muốn và bạn có thể làm tất cả ba cái thứ này với các loại hạt giống và rau củ quả [ý người nói nói về ăn chay như một cách rửa tội làm thanh thản tâm hồn] [khán giả cười], nhưng mà một người trung thực chỉ ăn thức ăn cho mèo thôi cũng sẽ tiến xa hơn bạn [khán giả cười]. Những người không trung thực, những người hay nói dối, những người có khủng hoảng về mặt đạo đức và không nhận ra hiểu ra được nó. Những người đổ lỗi cho người khác về những gì mà chính họ gây ra và họ cũng biết điều đó. Những người mà lựa chọn và họ biết một người nào đó khác phải trả giá cho hậu quả của lựa chọn mà họ gây ra và họ cũng có ý thức biết được điều đó. Họ biết như là một sự thật rằng họ đang nói ra một điều không hề đúng sự thật chút nào và họ biết một người nào đó khác sẽ đau lòng vì điều đó, những người mà cố ý nói một số điều để mà làm tổn thương một người nào đó khác, hãy tin tôi đi, cơ thể bạn biết rõ bạn đã làm điều đó. Tâm trí của bạn biết rằng bạn đã làm những điều như vậy. Trái tim và tâm hồn của bạn biết bạn đã làm điều đó. Vậy nên, đừng nói với bản thân bạn, trong bất kỳ hoàn cảnh tình huống nào, rằng vấn đề với chứng trầm cảm của bạn đến từ tuổi thơ của mình. Đừng về chỗ đó, dẹp nó đi và hãy đưa ra một quyết định. Quyết định để sống một cuộc sống chính trực có nghĩa là: bắt đầu chấn chỉnh lại bản thân đi (get this act together). Vậy nên nó không chỉ đơn giản là nói Tôi là một người tốt đàng hoàng. Dẹp điều đó đi. Đây là chiến trận lớn hơn rồi.

Lựa chọn 2: Không lan tỏa khổ đau chỉ sẻ chia trí tuệ

Mấy bạn có đang ghi chú lại không đó? [khán giả cười]. [Lựa chọn thứ hai] bạn ra quyết định tôi sẽ không lan tỏa khổ đau nữa nhưng mà chỉ chia sẻ trí tuệ (điều tôi học được). Tôi lựa chọn ra quyết định không lan truyền sự khổ đau của tôi nữa mà chỉ chia sẻ trí tuệ (điều mà tôi học hỏi được). Vậy nên qua những tháng năm mà bạn trải qua, bạn ra một quyết định những món quà mà tôi truyền lại, hoặc là tôi truyền lại những điều trí tuệ tôi đã học hỏi được hoặc là tôi sẽ truyền lại ở trong giai đoạn này, nỗi khổ đau của tôi. "Ôi cuộc sống đau khổ của tôi. Adadadadada". Hoặc là bạn có thể đi gặt hái những trí tuệ học được mà. Cái điều gì mà bạn muốn truyền lại nào? Cái đám sình lầy hay là trí tuệ thu gặt được? Điều đó là phụ thuộc vào bạn hết đó. Mọi người ai cũng có một quyền lựa chọn và tất cả mọi người đều có thể truyền lại một cái gì đó. Nhưng mà một lần nữa nó quay trở lại với sự lựa chọn của bạn. Và sự lựa chọn, tất cả chúng ta đều có nó. Và hãy tin tôi là, tôi đang không nói là chúng ta không có những nỗi khổ đau / đau thương (grief), chúng ta không có những niềm đau (pain). Nhưng nếu mà ta nhìn vào cuộc sống này, có một vài thứ mà đều mang hơi hướng tâm linh, những truyền thống đạo giáo (the great religious traditions), những truyền thống tâm linh, linh thiêng vĩ đại (the great spiritual, holy traditions) có một điểm chung. Một trong những bài học của những truyền thống này, một trong những bài học quý giá nhất (one of the great learnings) là cuộc sống này sẽ không bao giờ là cái thứ tuyệt vời, đậm đà mà chúng ta muốn nó là, cái mà chúng ta gọi là "sự công bằng". Cuộc sống này sẽ không bao giờ là như vậy. Nó sẽ không là "Chà, đó là lý do vì sao điều này xảy ra". Có lần một người nói với tôi "Phải chi nếu mà tôi biết được tại sao cái điều này lại xảy đến với tôi" Và tôi nói lại họ "Và biết được thì làm được gì / làm được gì khác / tạo ra điều gì khác?" Nếu mà Chúa Trời gửi xuống một vị thiên sứ, và vị thiên sứ nói "Bạn muốn cái gì?. Ý tôi là bạn làm đình làm đám dưới đây nãy giờ rồi. Bạn muốn cái gì chứ?" Và bạn nói "Tôi muốn biết tại sao điều này xảy ra, và điều này và cả điều này nữa". Nếu mà vị thiên sứ đó nói "Tại vì nó đã xảy ra" thì sao. Giờ thì sao.

Và giờ là một điều nữa nè. Một số những nỗi đau thương và chấn thương mà xảy ra với nhiều người thật kinh khủng đến mức không thể tin được. Và sự thật là không có gì có thể làm cho điều đó biến mất đi. Không có gì có thể làm cho điều đó tốt hơn lên được. Và mô hình của việc chữa lành mà chúng ta cần phải có là một mô hình mà nói sự chữa lành không phải là quên đi những việc đó. Nó không phải là về chuyện quên bẵng nó đi. Nó là về việc nhìn vào cái chuyện điều mà đã xảy ra với lại chúng ta và nói là "Chuyện này sẽ không bao giờ đánh bại làm tôi gục ngã. Nó sẽ không bao giờ hạ gục được tôi. Nhưng mà tôi sẽ không bao giờ sống theo kiểu này. Tôi phải theo một cách nào đó biến cái điều này trở thành một nguồn trí tuệ cho tôi nhưng mà tôi sẽ không sống trong sự khổ đau. Tôi sẽ không." Và chính điều đó đã hình thành nên sự lựa chọn thứ hai này. Tôi phải lựa chọn: trí tuệ hay là sự khổ đau. Nhưng mà tôi không thể làm cho nó biến mất đi, và nếu mà bạn không thể làm cho nó biến mất đi (nỗi đau thương biến mất đi), thì đó chính là lựa chọn này đây: trí tuệ hay khổ đau.

Lựa chọn thứ 3: Thử liều lĩnh

Hãy thử liều lĩnh (chọn những rủi ro) trong cuộc sống của bạn. Đừng chờ đợi khi đã có sẵn dữ liệu hay bằng chứng là việc này làm được việc này làm đúng. Hãy thử liều lĩnh chọn những rủi ro. Và điều này thì có ảnh hưởng gì đến sức khỏe của bạn nào. Điều gì xảy ra khi một người nào đó ngã bệnh và họ cảm thấy như sinh lực cuộc sống của họ đang cạn dần đi? Họ sẽ luôn có những hối tiếc. Bạn sẽ luôn đụng đến cái giai đoạn của sự hối tiếc. Bạn sẽ luôn đụng phải cái suy nghĩ "Ồ, đáng nhẽ ra tôi nên làm điều này. Tôi nên làm điều kia...." Bạn sẽ luôn đụng phải cái nơi đó khi mà bạn đang cảm thấy như bản thân mình đang yếu sức đuối sức đi (mất dần cạn kiệt sức lực đi). Thậm chí là bạn đang đi hướng lên đi nữa, bạn sẽ luôn đụng phải một giai đoạn hối tiếc mà ở đó bạn lại ước gì bạn đã sống một cuộc sống như đang lẽ mình nên sống. Thậm chí là đơn giản bạn chỉ bị cảm mùa thôi. Và một trong những sự hối tiếc mà xảy ra khi tất cả chúng ta bắt đầu suy cạn đi sức mạnh và sức bền (strength and stamina) của ta là chúng ta xem lại cuộc sống mà ta nên có, nếu mà chúng ta đã liều lĩnh hơn một chút. Nếu mà chúng ta đã không sống một cuộc sống mà trong đó cách chúng ta ra quyết định lại dựa trên nỗi sợ của việc bị người ta cười (humiliated). Nếu mà nhỡ tôi bị chọc quê bởi điều này thì sao? Lỡ như tôi không thể chịu được hậu quả của việc này thì sao? Nếu mà tôi quá sợ hãi thì sao? Nếu mà tôi chỉ có một mình thì sao? Nếu mà điều này làm tôi tốn quá nhiều tiền thì sao? Chà, nếu vậy thì sao? Và nói đến điều này, tôi sẽ nói là hãy về nhà và tự hỏi bản thân bạn "Bao nhiêu trong số những nỗi sợ to lớn nhất của bạn đã thực sự xảy ra? Bao nhiêu đã thực sự xảy ra? Bao nhiêu trong số những nỗi sợ lớn nhất của tôi đã thực sự xảy ra? Và rồi, hãy tính toán, viết ra bao nhiêu trong số những điều tuyệt vời nhất mà đã xảy ra với tôi mà tôi có phần (góp phần) có liên quan để hiện thực hóa/xảy ra? Và có lẽ là... hai cái. Tôi đang cho bạn benefit of the doubt (dù còn hơi nghi ngờ nhưng vẫn quyết định tin tưởng). Bởi vì nếu mà bạn thực sự nhìn và cộng nó vào lại, đa số những thứ tuyệt vời nhất mà đã từng xảy ra với bạn, thì bạn chẳng có làm gì, liên quan gì đến để tạo ra. Và rồi nếu mà bạn nghĩ "Làm sao mà điều này xảy ra vậy nhỉ?" Có lẽ là thông qua rất là nhiều thứ mà bạn chẳng biết gì về nó cả mà thực sự là khá là liều lĩnh và bạn thậm chí còn không biết đến điều đó. Đừng chọn con đường an toàn. Đừng tự nói với bản thân bạn rằng chỉ bởi vì... Khi mà bạn đang ra quyết định về việc gì nên làm, đừng nhìn lùi lại cho sự chỉ dẫn. Bởi vì chẳng còn cái gì nữa "ở đằng sau kia". Lý do mà bạn đang ở nơi bạn đang ở là bởi vì phần đó trong cuộc sống của bạn đã qua rồi. Đừng nhìn vào những gì đã qua để viết nên điều mới. Đừng đi lại vào chỗ đó. Khi đến lúc cần ra một quyết định về việc "tôi không biết làm điều gì tiếp theo đây", đừng đi về cái chỗ mà bạn từng là, những việc bạn từng làm bởi vì nó chỉ kéo bạn ngược trở lại mà thôi, có lẽ là đến những nơi mà thậm chí còn không tồn tại nữa, đến những hình ảnh về bản thân của bạn mà không tồn tại nữa. Bạn không còn là cái con người đó. Và một trong những cách để mà làm bạn yếu đi là nó làm cho bạn mong mỏi những thứ mà không còn phù hợp nữa rồi và nó không nằm trong vùng của những cái sắp tới. Cái điều mà xây dựng nên sức sống (vitality), cái điều mà xây dựng lên sự mong muốn (desire) để sống trọn vẹn cuộc sống và hiện diện ngay lúc này đây chính là để bạn nói là "Đã đến lúc cho cái gì đó mới rồi". Hãy ở trong cái điều mới mẻ này, đừng sợ nó. Hãy ở trong cái sự mới mẻ đó, hãy ở trong đó.

Tiếp theo:

Lựa chọn thứ 4: Chọn từ ngữ mới

Tôi rất thích điều này. Tôi rất thích điều này. Lúc nhỏ lớn lên, tôi là một "thợ rèn chữ". Tôi là một người viết (nhà văn), tôi là thợ rèn chữ. Nhưng mà tôi cực kỳ yêu thích con chữ. Tôi thậm chí còn đọc cả cuốn từ điển trước khi đi ngủ. Bởi vì mỗi một từ ngữ là cả một vũ trụ riêng của nó, mỗi một từ ngữ và trong các buổi hội thảo của tôi, đôi khi những lúc thích hợp, tôi nói với mọi người "Điều mà tôi muốn bạn làm là mai ghé lại với 3 từ ngữ mà bạn sẽ đưa cho tôi, à mà không, thôi 1 chữ thôi mà bạn sẽ không bao giờ sử dụng lại nữa. Chỉ một thôi, tôi chỉ muốn một chữ thôi và bạn sẽ không bao giờ sử dụng từ ngữ đó bao giờ nữa. Không bao giờ. Và tôi sẽ có tất cả mọi thứ mà dính liền đi liền với lại từ ngữ đó. Tất cả mọi thứ. Và tôi không bận tâm là chữ đó gồm 2, 3 hay 4 ký tự. Tôi chỉ muốn một chữ thôi." Vậy nên hãy tưởng tượng là bạn quyết định "Ok tôi sẽ đưa cho bạn chữ 'con bọ' (bug). Tôi sẽ đưa cho bạn chữ 'màu xanh dương' và rồi bạn sẽ không bao giờ thấy chữ 'màu xanh dương' bao giờ nữa." Và giờ tôi rất là rất là muốn bạn về nhà một lúc nào đó, trong vài ngày tới, sau khi mà bạn nghe buổi nói chuyện này và nghĩ về chuyện nếu mà bạn phải phóng thẩy rút kéo (yank) một chữ ra khỏi đầu bạn, điều mà có nghĩa là bạn sẽ kéo cả cái thế giới mà đi cùng với lại từ đó ra khỏi đầu của bạn, thì bạn sẽ đưa chữ gì cho người đó, chữ gì nào? Con ngựa vằn? Bạn sẽ không bao giờ thấy con ngựa vằn nữa, bạn thực sự muốn không nhìn thấy con vật đó nữa hả? Ok, và tất cả mọi thứ mà đi cùng với đó.

Và giờ, khi một ai đó nói suy nghĩ và từ ngữ của bạn không có sức mạnh, thì bạn hãy thử làm bài tập đó và đi qua cánh cửa đó và rồi hãy xây dựng nên những từ ngữ mà bạn nói với lại một người khác, từng chữ một. Và bạn sẽ thấy rằng mỗi chữ một mới thực sự đầy sức mạnh làm sao. Không chỉ là những chữ bạn nói với lại một người khác mà là cả những chữ mà bạn nói với chính bản thân của bạn. Đâu là những chữ mà bạn nói với chính bản thân mình? Những chữ mà bạn không bao giờ nên thủ thỉ thì thầm với chính bản thân của mình nữa. Những từ ngữ mà bạn không bao giờ nên sử dụng. Những từ ngữ mà khiến bạn nghĩ lại và nói "Cái từ ngữ đó làm gì trong đầu tôi vậy?" Khi mà chúng ta thực hiện phương thuốc năng lượng lượng tử, phương thuốc năng lượng siêu nhỏ (vi mô), chúng ta cuối cùng cũng sẽ thực hiện một phân tích về năng lượng ở một mức độ mà bao gồm sức mạnh của những từ ngữ (từ vựng) mà chúng ta sử dụng. Và rồi chúng ta sẽ có thể nói với lại người khác: Những từ ngữ mà bạn sử dụng mới thật là độc hại làm sao đến nỗi mà tần số rung động của phần thần kinh của bạn (neurology), bao gồm cả những suy nghĩ, bao gồm cả những tần số đó, mà chúng nó quá là độc hại mà thậm chí là nếu bạn tập bài tập mường tượng (visualization) thì nó cũng sẽ bị chững lại bởi một từ ngữ mà trong chính bản thân nó là quá độc hại tiêu cực đi. Tôi thậm chí không quan tâm bài tập mường tượng của bạn là gì đi nữa, ngôn từ (vocabulary) mà bạn sử dụng về bản chất thật là mang hơi hướng thù địch (kém thiện chí, hostile), nó thật là hung hãn. Nếu mà tôi phải đánh giá từ vựng của bạn, thì nó về mặt căn bản là một loại từ ngữ hơi hướng thù địch hướng đến tất cả mọi thứ mà bạn thấy, hướng đến người khác và hướng vào cả chính bản thân của bạn nữa. Bạn thức dậy vào buổi sáng và bạn đã kém thân thiện rồi. Những suy nghĩ đầu tiên của bạn là những suy nghĩ giận dữ. Bạn thấy cuộc sống của mình là thiếu thốn (chưa đủ). Bạn thấy những người khác là chưa đủ (không đủ làm hài lòng vừa lòng bạn). Phản ứng đầu tiên của bạn với mọi thứ thật là phán xét (critical, chỉ trích). Phản ứng đầu tiên của bạn là "Ôi cái này chưa đủ tốt". "Họ chưa đủ tốt/ổn/giỏi để vừa lòng tôi" Và bạn lưu giữ trong người hai chữ, hai từ đầy sức mạnh: trách và đáng. "Tôi trách họ" và "Tôi xứng đáng được điều này". Ba chữ mà dễ gây tử nạn (lethal): có quyền, trách móc, và xứng đáng. Và nếu mà bạn có thể giải phóng (thả tự do, extricate) ba chữ đó ra khỏi đầu bạn, bạn sẽ cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Nếu mà bạn không bao giờ dùng 3 chữ đó lại lần nào nữa, tôi sẽ nói cho bạn ngay bây giờ rằng những thứ trầm cảm của bạn sẽ trở nên đỡ hơn (nhẹ hơn) rất là nhiều. Bởi vì bạn không có quyền với bất cứ thứ gì hết cả. Trách lỗi đổ lỗi đổ thừa cho người khác, trách lỗi bất cứ thứ gì sẽ kéo bạn ra khỏi hiện tại và nó sẽ hoàn toàn đặt những cảm quan (perceptions) độc hại vào trong người bạn. Và bạn nhận ra tất cả những gì mà bạn phải nghĩ về là ai đang đổ lỗi cho bạn về một thứ gì đó. Và chỉ cần tưởng tượng ra bao nhiêu người đang trách lỗi bạn và bạn thích chìm đắm vào trong suy nghĩ đó đến mức nào? Bởi vì nếu mà bạn trách lỗi ai đó, tôi dám chắc dám cá với bạn rằng đang có ai đó đang trách lỗi bạn đó. Một ai đó đang phải đi gặp bác sĩ trị liệu tâm lý vì họ biết bạn [khán giả cười].

Vậy nên hãy ngưng nhìn thế giới này qua đôi mắt của bạn.

Lựa chọn cuối cùng: Thức dậy và cảm ơn ngày mới

Cuối cùng, hãy chọn lựa chọn này. Thức dậy mỗi buổi sáng và biết cảm ơn ban phước lành cảm thấy như được ban phước lành mới cho một ngày mới này. Hãy lựa chọn để thức dậy mỗi buổi sớm mai và cầu an cảm nhận sự cảm ơn ban phước lành cho ngày mới của bạn. Và hãy nói là, tôi chẳng biết là có cái gì sẽ ở trong ngày mới hôm nay của tôi nhưng mà nó được ban phước lành. Tại sao vậy? Bởi vì tôi đang được sống. Và đừng đặt sự biết ơn cho cuộc sống của bạn dựa trên những gì mà bạn có hay là bạn đang cảm thấy thế nào. Chỉ cần là bạn biết ơn thôi. Chỉ bởi vì bạn biết ơn. Chỉ bởi vì bạn biết ơn.

Và rồi hãy giữ trong trái tim của bạn lời cầu nguyện này: Ngày này trong cuộc sống của tôi sẽ không bao giờ có quay trở lại nữa. Tôi sẽ không bao giờ thấy những người mà tôi đang nhìn một lần nào nữa. Tôi sẽ không bao giờ thấy cái bình minh ngày hôm nay này trở lại và tôi sẽ không bao giờ thấy buổi hoàng hôn đó lại một lần nào nữa. Tôi sẽ không bao giờ thấy cái người đang ăn sáng với tôi lần nào nữa. Theo cách như vậy. Không, không có bất cứ thứ gì ở trong cuộc sống của tôi như vậy sẽ đến lặp lại một lần nào nữa.

Chỉ như vậy thôi, chỉ một sự lựa chọn đó thôi, sẽ lấy ra được khỏi trái tim của bạn bất cứ mọi dư vị đắng cay nào đang hiện hữu ở trong đó. Rằng nó sẽ nặn hình cuộc sống xung quanh bạn với đầy sự duyên dáng và nét đẹp mà sẽ làm cho bạn chỉ muốn nhìn vào hiện tại mà thôi với tràn đầy sự biết ơn và tình yêu thương.

Cảm ơn mọi người.