Cách để trở nên cuốn hút hơn

Đây là sai lầm lớn nhất mà tôi nghĩ là đang đối mặt với những người rất là rất là thông minh. Tôi nghĩ là những người thực sự thực sự thông minh và đây là đa số trong các học viên của tôi và họ là cực kỳ cực kỳ thông minh, sáng tạo và sáng dạ (brilliant) họ phạm phải một sai lầm của việc suy nghĩ...

(Phần giới thiệu)

LH: Nó là tốt hơn để cười lộ răng hay là không lộ răng để mà lôi cuốn hút người ta vào bạn với tư cách là một người sống để có được bất cứ điều gì bạn muốn trong cuộc sống?

VVE: Điều mà những nghiên cứu đã tìm ra rằng một nụ cười chân thật dù rằng nó để lộ răng hay là không, chỉ sự khác biệt lớn nhất là nó phải lên đến trên đây (vùng mắt - trán). (LH: Đôi mắt) vùng cơ trên của má thực ra vậy nên những nếp nhăn trên mắt đó (LH: Tôi có nhiều cái đó lắm, tôi cảm giác như tôi nheo mắt thường xuyên lắm) Yah yah, anh có một chút xíu đùa nghịch với đôi mắt phải không nào (smizing, right) vậy nên đó thực sự là điểm mấu chốt gợi ý duy nhất mà chúng ta đang nhìn vào tìm kiếm vào. Vậy nên điều đó thực sự không có quan trọng (lộ răng hay không), vậy nên nếu mà bạn có một tấm ảnh đại diện, một tấm ảnh cho hồ sơ hẹn hò, một tấm ảnh đại diện trên LinkedIn, tôi muốn bạn thể hiện hoặc là trung tính hoặc là với những nếp nhăn mắt. Cái tệ nhất là cái mà kiểu giống như ở giữa hai kiểu đó. Và giờ tôi không bận tâm là một nụ cười mỉm chi nhẹ (a soft up mouth) phải không nào, anh và tôi đều có kiểu cười này trên bìa sách của chúng ta, một cái cười mỉm chi nhẹ, nhưng mà nó phải lôi cuốn vào (engage) những cơ má phía trên kia. Cái điều mà Tiến Sĩ Barbara Wilde tìm thấy là khi họ cho người tham gia xem những tấm hình của người với nụ cười giả tạo và một nụ cười chân thật, thì nụ cười chân thật dễ gây lan tỏa hơn. Vậy nên khi người ta nhìn vào nụ cười chân thật, họ bản thân họ cảm thấy vui vẻ hơn (hạnh phúc hơn). Khi mà họ nhìn vào nụ cười giả tạo, họ không cảm giác thấy sự thay đổi gì trong tâm trạng cả. (LH: Thú vị thật). Vậy nên lý do mà điều đó quan trọng là tôi nghĩ là khi mà chúng ta nghĩ về việc ồ tôi muốn xuất hiện lên và tôi muốn là bản thân tự tin nhất của mình nhưng mà cái mà chúng ta không nhận ra rằng những dấu hiệu gợi ý ta để lộ ra là dễ gây sự lan truyền. (LH: Đúng vậy) rằng nếu bạn cho thấy sự hạnh phúc thật sự chân thành thì bạn có nhiều khả năng hơn để lan truyền (infect) sự hạnh phúc vui vẻ. Thực sự là có một gợi ý khác nữa ở trên nét mặt mà tôi muốn nói về. Và đây là gợi ý là kiểu như đã làm cho tôi bắt đầu trên hành trình đầy điên rồ này và nó đã giúp tôi, tôi là một người kỳ hoặc đang phục hồi (LH: Yeah) như là anh có thể đã biết. Điều này cho tôi rất nhiều thật sự, tôi là một kiểu người sống nội tâm kỳ hoặc (introvert awkward person) sự lo âu hốt hoảng xã hội (social anxiety) tất cả những thứ tốt đẹp đó hehe (LH: Haha). Vậy nên, vậy nên câu chuyện này cho tôi rất là nhiều sự giải tỏa điều mà họ tìm ra là nếu bạn đang ở trong một căn phòng và một người nào đó đưa ra một tín hiệu của sự từ chối xã hội social rejection (LH: Điều đó trông như thế nào?) Ok, vậy nên sự từ chối xã hội như là liếc mắt qua một bên (eye roll), một cái thở dài (LH: Nhìn đi hướng khác) nhìn đi hướng khác, có thái độ hành vi cách xa, khi mà chúng ta hẩy đầu ta về sau như là khi tôi đặt góc cạnh đầu của tôi về phía sau bạn biết là tôi vừa tách ly (disengaged) không tham gia nữa vào cuộc nói chuyện với bạn. (LH: Khoanh tay và..) khoanh tay những dấu hiệu từ chối đột ngột không lời (LH: Có cả xoay chân nữa phải không) xoay chân đúng vậy và ồ chúng ta có thể nói về chân, chúng ta có thể nói về chân (LH: Tay và chân, rất là thú vị tôi nhìn vào chân và tay mọi lúc tôi không nhớ là tôi đã học được điều này từ cô tôi nghĩ vậy (VVE: Đúng rồi từ tôi, là tôi đó) nhiều năm về trước, như kiểu nhìn vào tay và nhìn xem chúng ở trong túi hay là ở ngoài túi (VVE: Tuyệt. Đúng rồi) nhưng mà xin hãy tiếp tục trước khi chúng ta quay về với chủ đề đó). Ok vậy nên những dấu hiệu sự từ chối xã hội, bạn sẽ biết điều này, nếu mà bạn đang ở trong một cuộc họp doanh nghiệp kinh doanh và đột nhiên cảm thấy là ồ tôi đang bị ghét không thích à, òhhh, anh ấy không thích điều này cô ấy không thích điều này. Khi mà chúng ta thấy một dấu hiệu của sự từ chối xã hội, vùng trường của tầm nhìn của ta tăng lên (LH: Chúng ta nhìn ra rộng hơn). Chúng ta theo đúng nghĩa nhìn thấy ra rộng hơn, đồng tử của ta giãn nở ra và chúng ta thấy nhiều hơn. Cái lý do mà bài nghiên cứu đó kiểu như là một bóng đèn sáng lên với tôi là những dấu hiệu của ta đang ảnh hưởng đến sinh lý của những người khác, sinh lý của ta có thể thay đổi trong một căn phòng trong một phút chốc nếu mà chúng ta bước vào một cuộc họp mà chúng ta cảm thấy không được yêu mến yêu thích nếu ta cảm thấy như ta bị từ chối hay là nếu như ta cảm thấy như là đang bị phán xét hệ sinh lý của chính ta phản ứng lại với điều đó. Nếu mà chúng ta ở trong một căn phòng và chúng ta không cảm thấy tự tin ở trong sự kiểm soát nắm trong tay sự kiểm soát (quyền kiểm soát) và một ai đó gửi cho ta tín hiệu của sự từ chối. Một là bạn muốn biết những dấu hiệu đó là gì bởi vì nó làm cho bạn thấy tầm nhìn rộng hơn bởi vì còn ai nữa đang gửi cho tôi tín hiệu con đường giải thoát của tôi là gì đó là điều theo đúng nghĩa mà cơ thể của bạn đang cố gắng làm (LH: Yeah) tăng lên lượng adrenaline tăng lên lượng cortisol và không có ai có thể suy nghĩ rõ ràng kỹ càng cả khi mà lượng adrenaline và cortisol tăng cao. Đó là lý do vì sao trong một cuộc họp nó có thể tuột dốc không phanh quá là nhanh như vậy. (LH: Yeah) Bạn đang trong buổi thuyết trình bạn đã chuẩn bị sẵn cho cả tuần nay rồi và rồi bạn kiểu như ồ cô ấy vừa mới liếc mắt, và anh ta cô ấy vừa mới xoay đi và ồ tôi vừa mới thấy một sự di chuyển chân kỳ hoặc uh uh, và rồi bạn mất đi vị trí trong bạn đang thuyết trình và bạn trắng phóc đầu óc trống rỗng ra và phần còn lại của buổi thuyết trình diễn ra thật là tệ đi. Tin tốt là cái mà Matthew Lieberman tìm thấy điều này từ UCLA, một khi bạn dán nhãn cho một dấu hiệu, vậy nên nếu mà bạn nói đó là một cái liếc mắt, đó là một cái đằng hắng của sự giận dữ (mỉa mai của sự giận dữ, scoff of exasperation), đó là một cái cười mỉa mai khinh rẻ (contempt smirk), cái giây phút khoảnh khắc mà bạn dán nhãn cho nó, thì vùng hạnh nhân của bạn bình lặng xuống (your amygdala calms down) họ đã chứng minh được rằng nếu, khi mà người ta ở trong máy fMRI và họ cho người ta xem một khuôn mặt đầy sợ hãi là khi người ta mở rộng tròng trắng và ta nhấc mày lên, nếu mà bạn đang nằm trong máy fMRI và bạn thấy sự sợ hãi bạn sẽ bắt đầu cảm thấy sợ, vùng hạnh nhân (amygdala) của bạn bắt đầu được kích hoạt và cơ thể của bạn nghĩ rằng ồ anh ta đang sợ tôi cũng nên rằng cùng sợ lên thôi nhưng mà ngay khoảnh khắc đó mà họ nói, ngay ở trong máy fMRI, đó chỉ là nỗi sợ thôi thì vùng hạnh nhân của bạn (your amygdala) ngay lập tức ngưng phản ứng. (LH: Thú vị thật) Vậy nên tôi nghĩ tôi có một khoảng thời gian rất là khó khăn tìm kiếm sự tự tin cho chính mình nó là một quãng đường dài cả đời của tôi cái cách mà tôi theo kiểu đi cửa sau vào trong sự tự tin là sự kiểm soát (control) nếu mà tôi có thể kiểm soát những dấu hiệu mà được gửi đến tôi và nếu mà tôi có thể kiểm soát những dấu hiệu tôi gửi ra cho những người khác đó là một cánh cửa sau bí mật đi đến vào sự tự tin. (LH: Làm sao để mà bạn có thể kiểm soát được những dấu hiệu của một người nào đó khác?) Bạn gán nhãn cho chúng và phản ứng lại theo như một cách phù hợp. (LH: Vậy nên bạn không thể kiểm soát làm sao mà họ hành động hướng đến bạn nhưng mà bạn có thể kiểm soát cách làm sao bạn phản ứng lại với nó làm sao bạn phân nghĩa (giải thích, interpret) nó và làm sao bạn dịch chuyển chuyển đổi (transition) sau lúc đó). Đúng vậy, như là bằng cách đầu tiên là gán nhãn nó thì bạn sẽ kiểm soát được hệ sinh lý riêng của chính bạn, vậy nên nếu mà ai đó gửi cho bạn một sự khinh rẻ, một cái liếc nhìn ánh nhìn kiểu đó bạn chỉ cần nắm lấy lại quyền kiểm soát, bạn lấy lại quyền kiểm soát và kiểu như không tôi thấy nó tôi phát hiện được nó rồi và tôi sẽ tách ly khỏi việc này.

LH: Bạn biết đó, trong thế giới của sự yếu đuối dễ bị tổn thương khi mà bạn biết đó gán nhãn cho sự tủi nhục đó (label the shame) khi mà bạn nói về nỗi nhục đó và bạn mang nó ra ánh sáng nó trở nên ít đáng sợ hơn nó không còn mắc kẹt ở bên trong bạn nữa. Vậy nên cho dù là chỉ là ghi nhận nó thì đó đã là một công cụ giúp ích để xử lý nỗi nhục hay là tôi đoán là..

VVE: Và sự từ chối xã hội (LH: Sự từ chối xã hội) à nó là y như nhau thực ra là, vậy nên cho sự yếu đuối dễ tổn thương đúng vậy bạn sẽ sợ hãi bạn ghi nhận nó điều đó làm cho nó ít đáng sợ hơn. Nó cũng là cùng một thứ trong những tình huống xã hội, những cuộc hẹn hò, những tình huống chuyên nghiệp, thương lượng đến phỏng vấn, khoảnh khác mà bạn nói là ok tôi vừa nghe được một tông giọng hơi khá là bực mình (exasperated tone of voice) và một cái lid flex đó là cái mà tôi sẽ nói về tiếp theo (LH: Một cái gì gì cơ?) Tôi biết tôi biết một cái sự nháy ở mí mắt (lid flex) (LH: Đó là eye lid mí mắt à?) Đúng rồi (LH: Như là một cái giật twitch hay là như nào) Ok ok tôi nghe anh hỏi rồi làm sao mà chúng ta kiểm soát được yeah yeah như thế đó bạn chỉ cần ok vậy là anh biết Zoolander không (ND: một bộ phim) (LH: Biết) Anh biết blue steel (LH: Tất nhiên) (cái nhìn blue steel, the look you do in the mirror that you think makes you look good, but it just makes you look like you're doing a look, một cái nhìn mà bạn làm khi nhìn vào gương và bạn nghĩ làm cho bạn nhìn ngầu nhìn đẹp hơn, nhưng mà thực ra nó chỉ làm cho bạn trông như bạn đang làm cái nhìn nào đó). Đó là thực ra là một lid flex (nheo mắt lại) và nếu mà bạn đang nghe và nhúm cứng lại xung quanh mí mắt của bạn thì cũng giống như là môi của bạn vậy đó (chụm lại) đó là blue steel đó. Và cái điều mắc cười về cái dấu hiệu này và nó thật là buồn cười lố bịch tôi biết rằng và anh kiểu như 'cô đang muốn nói đến đâu với điều này vậy' (LH: Không nó cũng có lý với tôi, bởi vì kiểu như hãy chứng minh cho tôi ok và một người nào đó đang nghi ngờ bạn) Ồ anh nắm được nó rồi đó. Ok điều mà thú vị là trong sự sợ hãi mắt của ta mở rộng to ra vậy nên nếu mà bạn mở rộng mắt bạn ra to nhất có thể bạn có thể thấy tròng tráng bạn chỉ kiểu như tôi có thể tiếp nhận nhiều hơn trong môi trường của ta. Khi mà ta sợ, chúng ta muốn thấy nhiều nhất có thể. Khi mà chúng ta muốn thấy những chi tiết, theo một cách toàn cầu khắp những nền văn hóa khác nhau, chúng ta phải giảm lại lượng ánh sáng mà đi vào trong mắt ta vậy nên chúng ta nheo mắt (we squint) (LH: Sự tập trung) chúng ta tập trung vậy nên nếu mà bạn kiểu như bạn muốn nhìn thấy cái chấm kia ở bên kia tường kia, bạn làm cứng lên mi mắt dưới của bạn (LH: uh huh) và đó là bởi vì theo như đã được chứng minh theo khoa học là khi chúng ta làm cứng lại mi mắt dưới của ta nó làm giảm lại lượng ánh sáng đi vào và bạn có thể thấy nhiều chi tiết hơn (LH: Hiểu ý cô rồi) vậy nên tôi có thể thấy được chi tiết trên chiếc camera máy quay kia tốt hơn rõ hơn khi mà mi mắt dưới của tôi nâng cơ lên. Đó là vì sao nếu mà anh mở ra tạp chí People (People's Magazine) người đàn ông gợi cảm nhất trên hầu hết gần như mỗi trang cùng với cơ bắp chuột gồng lên là những cái mi mắt được gồng cơ nâng cơ lên nheo (flexed lids) và điều đó là bởi vì những người phụ nữ thấy một cái mi mắt được gồng lên ồ quá là ồ quá xá là (LH: Haha) rất là thu hút cuốn hút. (LH: Vậy nên một cái mi mắt được mở là không là quyến rũ gợi cảm sao). Không nó vẫn gợi cảm (VVE mở to mắt ra, giỡn giễu cợt mỉa mai). Đúng rồi bởi vì tại sao đàn ông và phụ nữ đều muốn những người bạn đời mà đang nhìn sâu xa (deeply scrutinizing) những người mà đang nhìn sâu xa vào họ và nếu mà tôi đang ngồi và nói chuyện với anh và tôi làm kiểu như "ồ thật à" nheo mắt lại, tôi vừa cho anh thấy là wow điều đó thật là thú vị (siêu thú vị) và trong sự thật là khi mà chúng ta cử động căng cơ mi mắt của ta chúng ta đi từ việc chỉ lắng nghe cho đến việc suy nghĩ thật là kỹ càng sâu sắc, chúng ta đang theo đúng nghĩa cố gắng nhìn thấy (ND: bằng cách hơi nheo mắt) một vật thứ gì đó tốt hơn. Vậy nên khi mà bạn đang ở trong một cuộc thương lượng vào trong một cuộc hẹn hay là với một người bạn và họ nói kiểu như "ồ thật à?" và họ phồng cứng mi mắt dưới của họ và bạn chỉ kiểu như ồ ding ding tôi vừa bàn đến một điều gì đó hay hay đây. Và một cách khác mà chúng ta kiểm soát những dấu hiệu là ok hãy nói là bạn đang thực sự và điều này thực sự đã xảy ra với tôi vậy là đây là một câu chuyện mà tôi chia sẻ ở trong sách của tôi. Tôi đang ở trong một buổi gặp gỡ với một đội nhóm những nhà lãnh đạo điều hành rất là quyền lực cao và nếu mà cuộc thuyết trình diễn ra tốt họ sẽ mời tôi lại cho nhiều lần thuyết trình hơn nữa vậy nên những mức tiêu chuẩn là rất là cao và đó là một nhóm nhỏ và tôi đang ở trong một phần của bài thuyết trình của tôi đang nói về những loại hóa chất và tôi nhận thấy để ý rằng một vị điều hành ở phía đối diện bên kia căn phòng căng mi mắt dưới của anh ta (một ánh nhìn) với tôi, kiểu như nheo mi mắt dưới của anh ta và anh ta đang nhìn vào slide thuyết trình và tôi kiểu như ok điều gì đang xảy ra đây, anh ta vừa đi chuyển từ đang nghe cho đến việc xem xét scrutinizing kỹ lưỡng cẩn thận và vậy nên tôi dừng lại tôi tạm dừng đó là một nhóm nhỏ và tôi nói rằng "Mọi thứ tất cả đều ổn chứ các bạn có câu hỏi gì không" và tôi theo đúng nghĩa nhìn thằng vào anh ấy và tôi mở rộng lòng bàn tay của tôi ra và tôi nói "Các bạn có câu hỏi gì không" vậy nên (ND: cái mở rộng hai bàn tay) là một dấu hiệu toàn cầu cho sự mở rộng (openness) cởi mở, nó theo đúng nghĩa có ý nghĩa là tôi muốn nhận được (LH: Tôi sẽ chia sẻ bất cứ thứ gì bạn) đúng rồi nó theo đúng nghĩa có nghĩa như là hãy để tôi nhận được hãy để tôi trở nên cởi mở mở rộng với bạn, và anh ấy nói "Yeah, bạn biết đó, tôi có một câu hỏi" Và vào thời điểm mà tôi đang giảng dạy về oxytocin và oxytocin tôi biết là anh nói về cái này rất là nhiều trên chương trình này, hóa chất của sự kết nối và gắn kết. Và anh ấy nói là "Tôi không hiểu một việc này. Không phải oxytocin là cái mà họ cho phụ nữ uống để kích thích việc sinh sản sao (to induce labor)?" Và tôi nói kiểu như "Ông nói đúng rồi đó thưa ông. Họ có đưa oxytocin cho phụ nữ và đó là bởi vì nó quá là mạnh mẽ đi (đầy sức mạnh đi) mà nó có thể kích thích sự sinh sản (LH: Thật là thú vị) nhưng mà trong vị trí của chúng ta nó là cho sự gắn kết xã hội, nó thật là một khoảnh khác giảng dạy thật tốt bởi vì anh ta ngay lập tức cảm thấy như đã được lắng nghe và tôi biết rằng nếu mà tôi không giải quyết thắc mắc nỗi lo đó (that concern) ngay ngay tại lúc đó thì tôi đã có thể mất đi sự chú ý của anh ấy. Anh ấy đã có thể là ôi cô này nói cái gì đây và anh ấy có thể là mắc kẹt ở một cái slide đó và ngay sau buổi thuyết trình đó anh ấy gặp và nói với tôi cô biết đó tôi thực sự cảm thấy như cô đang dạy cho chúng tôi (LH: Dạy cho tôi) yeah theo đúng nghĩa là dạy cho anh ấy vậy nên tôi nghĩ một cách khác mà chúng ta có thể kiểm soát các dấu hiệu là chúng ta bắt gặp nhận ra nó (spot it) và nói là làm sao để chúng ta vinh danh nó (how can we honor it) như là kiểu đó là món quà mà chúng ta có thể cho mọi người là tôi có thể là ngồi với một ai đó và nói là tôi muốn nghe bạn nói thật nhiều, tôi muốn nghe những từ ngữ của bạn, tôi muốn xem những biểu hiện vẻ mặt của bạn, tôi muốn lắng nghe và thậm chí tôi còn muốn nghe tông giọng của bạn ý tôi là chúng ta thậm chí còn chưa đề cập đến sức mạnh của âm giọng (vocal power) cái mà ở đây là cực kỳ quan trọng và không chỉ mà tôi muốn bắt lấy điều đó và tôi muốn phản hồi theo một cách mà làm cho bạn cảm thấy được lắng nghe nhiều nhất bởi tôi. Vậy là nên nó là nắm bắt lấy và vinh danh (spotting and honoring).

LH: Bằng cách làm cách đó, nếu mà bạn đang ở trong một buổi thuyết trình liệu rằng bạn thực sự ghi nhận người đó (acknowledge the person) hay là không, thì ý cô đang nói là điều đó sẽ mang bạn lại một nơi điểm trung tâm hơn để mà bạn có thể tiếp tục trên buổi thuyết trình.

VVE: Chính xác là vậy. Nó làm cho bạn thấy là có nằm trong sự kiểm soát của câu chuyện, nó làm cho bạn cảm thấy có nằm trong sự kiểm soát và như kiểu là thậm chí là cho những người sống nội tâm phải không nào như là kiểu những người sống nội tâm (hướng nội introverts) thì nó khó hơn rất là nhiều cho chúng tôi để chia sẻ nhiều những thông tin qua lời nói vậy nên đối với chúng tôi tôi muốn đưa cho bạn nhiều sự kiểm soát hơn về những dấu hiệu phi ngôn ngữ (non-verbal) vậy mà để khi mà bạn nói là nó sẽ đầy mạnh mẽ hơn phải không nào. Vậy nên nếu mà bạn là một người hướng nội và bạn muốn chắc chắn rằng bạn đang đọc vị căn phòng bạn đang ở trong thật là nhanh vậy nên để mà bạn có thể biết chính xác là khi nào lúc nào là để nói ra luận điệm của bạn để mà nó được lắng nghe nhiều nhất và được có sự trân trọng giá trị nhiều nhất. Và điều đó cho bạn sự tự tin bởi vì bạn không phải đoán mò nữa (LH: Đúng rồi.) Tôi không thích mấy vụ đoán mò (LH: Không tôi cũng không). Tôi biết mà.

LH: Cô thấy những video này trên mạng nói về mức độ cuốn hút lôi cuốn làm sao mà một người là dựa trên cách mà họ cười, đôi mắt của họ, họ thậm chí là độ nghiêng xoay cằm và tất cả những thứ khác này, vậy thì nó có quan trọng không để trở nên cuốn hút (charismatic) chúng ta hãy cùng nói về điều đó trước tiên (VVE: Đúng rồi). Vậy thì nó có giá trị và quan trọng hơn để trở nên cuốn hút so với sự ít cuốn hút hơn, ít hơn bạn biết đó nói thẳng vào vấn đề vào trọng tâm, đáng tin tưởng tin cậy hay là năng lượng trung hòa (trung lập) ý tôi là cái nào là giá trị hơn trong xã hội và đạt được những mục tiêu và có được cái mà bạn mong muốn (VVE: Ok) là rất là cuốn hút hay là trung lập.

VVE: Ok, và đây là sai lầm lớn nhất mà tôi nghĩ là đang đối mặt với những người rất là rất là thông minh. Tôi nghĩ là những người thực sự thực sự thông minh và đây là đa số trong các học viên của tôi và họ là cực kỳ cực kỳ thông minh, sáng tạo và sáng dạ (brilliant) họ phạm phải một sai lầm của việc suy nghĩ nếu mà tôi có đủ nhiều những kiến thức những sự thông minh như trong sách vở chỉ dạy (book smarts) và nếu mà tôi có đủ kiến thức sự thông minh về công nghệ (technology smarts) thì tôi không cần sự thông minh khôn khéo về con người (people smarts). Và giờ đây là cái mà những nghiên cứu từ Đại Học Princeton đã tìm thấy (LH: Tôi rất là hào hứng cho điều này bởi vì cô biết đó cô đã muốn nói điều này từ nãy giờ rồi) Ok vậy thì bài nghiên cứu này hoàn toàn làm thay đổi công việc của tôi và cuộc sống của tôi. Nó được thực hiện bởi Tiến Sĩ Susan Fisk năm 2002 và kể từ đó họ đã vẫn có thể lặp lại thí nghiệm đó (replicate) và xây dựng lên xây dựng lên trên nền tảng đó vậy nên đây là những bài sự nghiên cứu rất là chắc cú cứng cỏi, cái mà cô ấy tìm thấy rằng những người có sự cuốn hút rất là cao phải có sự hòa hợp hoàn hảo (perfect blend) của hai tính (of two traits) và đây là vì sao nó thực sự là và đây là vì sao những người thực sự rất là cuốn hút rất là độc đáo là vì sao chúng ta yêu thích yêu thương họ thật nhiều, để mà trở nên thật sự rất là cuốn hút (charismatic) để mà trở nên lôi cuốn (compelling) để trở nên hút hồn (captivating) bạn phải có một sự hòa hợp hoàn hảo của sự ấm áp (warmth) và năng lực khả năng làm được (competence). Tôi và anh đã nói về điều này hồi lúc đầu đầu tiên gặp nhưng mà kể từ đó rất là nhiều hơn thông tin đã được gợi ra tìm hiểu ra thêm vào đó. Những người rất là rất là rất là thông minh phạm phải sai lầm là hiện diện ra là mình toàn năng (all-competent, có thể làm được mọi thứ). Họ cố gắng làm gây ấn tượng ngạc nhiên cho bạn với những con số của họ và những sự thật và những số liệu và dữ liệu của họ nhưng mà họ được cảm nhận thấy là lạnh lùng, họ được xem cho là gây dễ sợ (intimidating) đáng sợ. Trên mặt khác, bạn có những người mà cực kỳ ấm áp, họ cũng có khả năng làm việc những mà không có một sự cân bằng và họ thể hiện ra là cực kỳ dễ mến, cực kỳ thân thiện nhưng mà họ bị chen ngang vào, họ được nói cho rằng họ không được xem trọng cho lắm, (LH: họ không có đáng tin cho lắm), đúng rồi và người ta quên rằng người ta đã từng gặp qua họ. Vậy nên tôi nghĩ rằng đa số vấn đề về con người của ta và tôi đã muốn nói là tất cả mọi vấn đề liên quan đến con người, bởi vì mọi vấn đề liên quan đến con người đều dây tơ gốc rễ nguồn gốc xuất nguồn từ sự mất cân bằng giữa sự ấm áp của bạn và khả năng của bạn (an imbalance between your warmth and competence). Vậy nên tôi không chỉ nghĩ rằng sự lôi cuốn là thiết yếu cần thiết cho việc trở nên thành công, tôi còn nghĩ rằng đó là cách duy nhất mà mọi người con người sẽ trở nên cởi mở mở cửa hòa nhã hơn với khả năng của bạn.

LH: Vậy nên bạn có thể là người có nhiều kiến thức nhất trong sách trên thế giới (all the book smarts in the world), bạn có thể có trí thông minh IQ cao nhất và nhớ tất cả mọi thứ trên bài test, hoặc là bạn có thể là một bách khoa toàn thư (encyclopedia) của những điều sự thông thái và thông tin nhưng điều mà tôi đang nghe cô nói là nếu như mà bạn không có sự lôi cuốn cuốn hút thậm chí là ít nhất là một chút trong số đó thì người ta sẽ không xem trọng bạn hay là họ sẽ không quan tâm đủ nhiều như vậy hay là họ sẽ không cảm thấy lôi cuốn cuốn hút vào nghe (engaged).

VVE: Nó không chỉ là họ có cuốn hút vào câu chuyện vào nghe hay không mà nó còn là hai câu hỏi mà con người ta hỏi bản thân về con người mà họ đang đi với và điều này diễn ra hầu như là ngay lập tức trong mọi hoàn cảnh trường hợp, nhận tiện đây, cả qua video nữa, chúng ta quên đi là điều này không chỉ diễn ra khi ta gặp mặt trực tiếp, điều này cũng diễn ra ngay giây phút ngay khoảnh khắc mà bạn xuất hiện trên video nó xảy ra ngay giây phút mà một ai đó mở xem trang profile hồ sơ cá nhân của bạn trên LinkedIn, tôi cũng đã làm một đống nghiên cứu trên những hồ sơ trên LinkedIn cụ thể là vì đó là nơi mà rất là nhiều ấn tượng đầu tiên về ta xảy ra (LH: Yeah đúng rồi) Ok. Khi mà người ta thấy hồ sơ trên LinkedIn của bạn, khi mà người ta thấy bạn trên video, trên zoom và câu hỏi đầu tiên mà họ hỏi bản thân họ là, và đây là theo thứ tự thời gian (chronological) và câu hỏi đầu tiên mà họ hỏi là tôi có thể tin tưởng bạn không. Sự bản năng căn bản (basic instinct) bạn có sẽ là đồng minh của tôi hay là kẻ thù của tôi, tôi có thể tin tưởng bạn không, câu hỏi thứ hai mà họ hỏi là tôi có thể trông cậy vào bạn không. Vậy nên khi bạn đang ở trong một cuộc họp trong một buổi hẹn hò trong một cuộc gọi trong một cuộc chào bán (in a pitch) trong một cuộc buổi đàm phán hay trên LinkedIn hai dấu hiệu mà bạn muốn dấu hiệu gửi ra cho người khác với càng nhanh nhất có thể càng tốt là rằng 'đúng vậy bạn có thể tin tưởng vào tôi' và 'đúng vậy bạn có thể trông cậy vào tôi'. Vấn đề là rằng đa số những nhà chuyên nghiệp bây giờ đang ở chế độ im lặng (câm nín, mute). Vậy nên tôi không biết là anh có đế ỷ việc này không nhưng mà nó cảm giác như trong 5-10 năm trở lại đây chúng ta đã đi hướng đến sự hỗn loạn (không chắc chắn, ambivalence) bạn biết đó chúng ta đi hướng tới việc chúng ta sẽ không biểu lộ biểu cảm gì trên gương mặt, tôi sẽ trở nên xây dựng một hình tượng chuyên nghiệp và sạch sẽ (sterile) nhất có thể vậy nên chúng ta đã lấy đi ra những dấu hiệu từ những nguồn tài sản này và vì vậy nên người ta có một khoảng thời gian rất là khó để mà có thể tin tưởng chúng ta. Họ có một khoảng thời gian thấy nó khó khăn để mà nghe những gì chúng ta nói, và chúng ta thắc mắc tại sao người ta lại chậm phản hồi những email của ta, đó là bởi vì chúng ta chưa gửi ra dấu hiệu đủ nhiều chúng ta phải có cả hàng trăm dấu hiệu để mà có cảm giác để mà trả lời cho hai câu hỏi đó.

LH: Rất là thú vị. Vậy thì làm sao để chúng ta tạo ra nhiều niềm tin sự tin tưởng và đáng trông cậy gần như là ngay lập tức.

VVE: Yes, ok. Và đây là, hãy nói về niềm tin sự tin tưởng đầu tiên bởi vì nó là theo thứ tự thời gian chúng ta phải tin tưởng một ai đó trước để mà trông cậy vào họ và đó là lý do vì sao bắt đầu với sự khả năng làm được việc (competence) không luôn luôn lúc nào cũng có hiệu quả vậy nên niềm tin. Thứ đầu tiên là một điều hơi kỳ lạ. Nó là một điều rất là lạ mà tôi sẽ nói về trước tiên (đầu tiên). (LH: Vậy nên ta không cần phải có khả năng làm việc để mà có thể được tin tưởng). Để mà trở nên cuốn hút lôi cuốn bạn phải là người có khả năng và đáng tin cậy (trustworthy) (LH: Ok). Phải không nào, vậy nên bạn muốn sự hòa hợp hoàn hảo đó yeah bạn đang cố gắng (LH: Bạn đủ sự thông minh và bạn ấm áp và dễ mến) Đúng rồi đúng rồi, ok, hãy nhìn vào bìa quyển sách này, vậy nên những bìa sách mà thực sự thực sự thành công và những tấm ảnh hồ sơ LinkedIn thực sự là thành công rất là nhanh chóng gửi tín hiệu cả về niềm tin sự tin tưởng và khả năng làm được việc ngay lập tức phải không nào, chúng đưa ra gửi ra tín hiệu của cả hai điều này ngay cùng một lúc. Vậy thì hãy nói về điều đầu tiên cái mà là không gian (space), space, zone những khu vực. Ok, xin lỗi tôi sẽ đưa trả quyển sách lại cho anh tôi đã lấy nó đi. (LH: Space zone, space zone là gì). Chúng ta sẽ nói về khoảng cách giữa con người vậy nên khoảng cách giữa mũi của tôi và ống kính máy quay, anh không thể thấy nó nhưng mà trong buổi chụp hình bìa sách này tôi đảm bảo chắc rằng khoảng cách giữa khoảng không gian của tôi và ống kính máy quay là đúng một khoảng không gian cụ thể (LH: Bao xa). Vậy nên tôi muốn ở trong cái mà gọi là vùng xã hội, ok, và điều này không phải là dựng lên bởi tôi mà đây thực sự là được nghiên cứu dựa trên nghiên cứu. Có 4 vùng cho con người, the intimate zone (vùng thân mật gần gũi), the personal zone (vùng cá nhân riêng tư), the social zone (vùng xã hội), the public zone (vùng công cộng). Anh có nhớ cái tập Seinfield nếu anh có từng xem qua của việc nói chuyện gần với nhau, khi bạn có điều này khi mà một ai đó đi đến và ngay trong mặt bạn và kiểu như nói chuyện ngay vào miệng của bạn, ok, và đó gọi là nói chuyện gần (cự ly gần, khoảng cách gần). Và đó là một quy luật lớn đầu tiên (LH: Vùng thân mật) vùng thân mật (LH: Bạn không muốn ở gần đến mức đó đâu). Bạn không muốn ở gần mức đó đâu trừ phi bạn muốn thân mật (LH: Trừ phi bạn là bạn bè và bạn biết nhau và bạn kiểu như đó là cái mà bạn làm) Lewis này, anh có nói chuyện cách 15cm với bạn của anh không (LH: Cái đó thì quá gần, không không không không, điều đó là giống như bạn gái của bạn, bạn đời của bạn, ok tôi hiểu ý cô rồi). Yeah đúng rồi, đây là điều mà xảy ra (LH: 15 cm à) Từ 0-45 cm khoảng cách là vùng thân mật ok vậy nên đây là điều mà xảy ra nè nha, là đây là sai lầm lớn nhất mà tôi đang thấy hiện nay chúng ta ở trên cuộc gọi video mọi lúc (LH: Vậy nên bạn chụp hình kiểu như vậy, những tấm hình tự sướng kiểu như vậy) Đúng rồi. Vậy điều đó làm điều gì (sẽ như thế nào) khi mà bạn đang phỏng chiếu ra hình ảnh của mình trong một video hay là một tấm hình gần như vậy.) Nó là theo đúng nghĩa nói là tôi muốn trở nên gần gũi thật là thật là nhanh vậy nên nếu mà bạn có một ai đó mà là cực kỳ cực kỳ ấm áp họ kiểu như là yes ừ sự yếu đuối dễ bị tổn thương sự thân mật và bạn sẽ theo dõi những kiểu người như vậy nhưng nếu mà bạn có một ai đó kiểu như mà "wo wo wo" dừng lại một phút đã thì họ đã bị tắt nguồn đi (không ấn tượng) vậy nên điều gì đang diễn ra là trên những cuộc gọi video, bạn nhảy lên FaceTime, bạn nhảy vào video trên Zoom và người ta là kiểu như sát mặt ngay camera của họ, và mũi của họ và camera là cách chỉ cỡ 25 cm và một người nào đó kiểu như là "wooo" (LH: Nó là quá gần) đúng rồi nó là quá gần (LH: Ok hiểu ý cô rồi) vậy nên điều đầu tiên là bạn muốn tôn trọng những vùng khoảng cách (khu vực không gian, space zones), điểm ngọt (the sweet spot) là 45cm cho đến 91-121cm khoảng cách ra đó là vùng xã hội đó là khi chúng ta có những liên hệ mắt nhìn mắt với nhau (eye contact) nếu mà tôi muốn vươn ra và đập tay high-five anh thì tôi vẫn có thể chúng ta vẫn tôn trọng những khoảng không gian của riêng ta vậy nên cho những trường hợp đó, một là khi bạn đang ở trên video, trong hình của bạn, rằng nếu mà bạn muốn có sự thăng bằng đó, bạn sẽ muốn ở khoảng 45cm cho đến 91-121 cm khoảng cách xa ra (LH: Ok, vậy nên vùng xã hội là 45-91cm) Đúng vậy đúng rồi yeah và vùng cá nhân là nhân tiện đây là vẫn tốt nhưng mà nhưng mà đó là hơi khoảng hơi xa một chút phải không nào vậy nên bạn chỉ mới bắt đầu quen biết tìm hiểu nhau và khi mà bạn thấy một ai đó ở phía kia của căn phòng hay là một phòng họp hay là một sự kiện kết nối (networking event) với nhau họ thường là khoảng 121-213cm khoảng cách xa nhau cái mà là vùng khoảng cách tiếp theo đó chính là vùng cá nhân và rồi bạn có vùng công cộng cái mà là rõ ràng là từ một khoảng cách xa. Cái mà chúng ta thích trong hành vi của con người là chúng ta thích một người mà đến hướng đến ta dần dần từ từ đó là một trong những lý do mà tôi nghĩ là chúng ta đang cháy kiệt quệ sử dụng những video, chúng ta có những cuộc gọi video liên tiếp liên tiếp liên tiếp nhau và chúng ta thắc mắc băn khoăn tại sao chúng ta lại mệt mỏi thế này thậm chí tôi còn không gặp mặt trực tiếp. Lý do là bởi vì nó đang gửi tín hiệu cho ta theo những cách mà không có được tự nhiên. Nếu mà gặp mặt trực tiếp là tôi bước vào trong một căn phòng, như là tôi bước vào trong văn phòng hôm nay và anh đang ngồi đợi và tôi nói Hi xin chào và chúng ta ôm xã giao và đó là cách mà con người chúng ta là phải không nào, nó như là từ vùng công cộng (LH: Và nó không giống như bạn mở một cánh cửa và tôi ngay ở đó đứng ngay trước mặt bạn) cái đó thì có thể là hơi quá một chút. (LH: Tôi nên là một vài mét về phía sau) Một vài thước về sau, nó là hoàn hảo phải không nào. Vậy nên đó là điều tự nhiên nhưng mà trên video nó giống như bụp và chúng ta ở đây và đó là lý do vì sao chúng ta có thể trở nên mệt mỏi (so fatigued) đó là bởi vì những dấu hiệu này không có tự nhiên cái mà dẫn tôi đến dấu hiệu của sự tin tưởng thứ hai, cái mà là cũng khá quan trọng (LH: Ok cô) là khi chúng ta không thể thấy tay của một người nào đó thì não chúng ta có một khoảng thời gian rất là khó khăn để tin tưởng một ai đó. (LH: Điều đó thật là vui mắc cười, và kể từ khi tôi làm thực hiện cuộc phỏng vấn đó với cô tôi luôn giữ để tay tôi ra ở ngoài yeah, tôi nghĩ tôi giữ tay tôi ở trong hồi trước nhưng mà tôi nghĩ là tôi nhận thức hơn về nó khi mà tôi đang đi cạnh một ai đó nó có thể là một người lạ tôi chỉ để tay tôi ra và thư giãn và thong thả (relaxed and loose) và bạn biết đó tôi không có cứng chặt và căng (tight or tense) và tôi không giống như giấy chúng đi hay kiểu vậy đó chỉ đi bộ bình thường thôi, nói rằng "Hey xin chào mọi chuyện như thế nào rồi" tôi thậm chí còn làm một quơ tay nhỏ) Đúng rồi, điều đó là cực kỳ cuốn hút (LH: Ey thật tốt thật vui khi gặp bạn). Đúng rồi nó đó nó đó vậy nên khi chúng ta, bạn biết đó, tôi rất là thích xem chương trình Thương Vụ Bạc Tỷ (Shark Tank) anh biết chương trình đó không (LH: Yeah tôi biết tôi rất thích xem chương trình đó. Những tối thứ Sáu, chương trình Shark Tank). Vậy nên tôi muốn biết là xem chương trình Shark Tank liệu rằng có những mô thức của những vụ chào mời mua kém thành công nhất (LH: Thú vị thật đó) và những vụ chào mời mua thành công nhất (LH: Vụ này hay nè, cái này hay nè). Ok, vậy nên đội của tôi, tôi rất yêu quý đội của tôi, cảm ơn đội của tôi (LH: Không chỉ là dựa trên vào những gì mà những người tham gia chương trình nói mà là còn cách họ nói điều đó như thế nào) Đúng rồi, gồm tất cả mọi thứ. (LH: Thật là hay) Bao gồm mọi thứ trong đó. Vậy nên chúng tôi đã phân tích 495 những lời chào mời mua trên Shark Tank (LH: Ôi thôi nào) Thật mà (LH: Đâu là những thứ chính cô đã khám phá giải đáp được giữa những người thành công nhất và những người không). Ok cảm ơn đến Jose Pina cho nghiên cứu này. 495 vụ chào mời mua trên Shark Tank, theo đúng nghĩa là hàng trăm tiếng đồng hồ chiếu trên Shark Tank, ghi dấu lại tất cả những biến số (variable) mà chúng tôi có thể nghĩ ra, khi đi vào (entrance), ấn tượng đầu tiên, ngôn ngữ nói, nhìn vào ánh mắt liên hệ ánh mắt, nụ cười, sự tương tác qua lại (interactivity), toán học. Ý tôi là chúng tôi nhòm vào nghiên cứu tất cả mọi thứ (LH: Ôi mèn đét ơi). Ok. Một trong những khác biệt to lớn nhất giữa những vụ chào mời ít thành công nhất và những vụ chào mời thành công nhất là cái mà anh vừa làm (LH: Đôi bàn tay) Chính xác đúng rồi á. Vậy nên khi mà bạn đi xuống lối đi vào phòng của các vị giám khảo điều đó thật là tuyệt đẹp, đó chính xác là cái mà chúng ta đang nói về, là khoảng cách, phải không nào, từ công cộng, đến cá nhân, đến xã hội và đến thân mật vậy nên đó là một sự khởi động làm ấp tốt, những người có vụ chào mời tốt nhất, khi mà họ còn ở tuốt đằng kia ngoài vùng công cộng đã gửi tín hiệu hey chào các shark và họ đi vào phòng họ lấy vị trí của họ trên thảm và họ nói chào buổi sáng các shark hay là hey chào shark Kevin hay là Mark, chúng tôi rất muốn có một thương vụ với anh, họ sẽ chào các shark với một kiểu nào đó sử dụng bàn tay. Những người có vụ chào mời kém thành công nhất đi vào theo kiểu tôi nghĩ là họ đang là khiêm tốn nhưng mà nó là thực sự đang làm giảm đi sự tin tưởng. Họ giấu đi tay họ, hoặc là nắm tay lại thành như một nấm đấm sau lưng, để tay trong túi hay là cằm một dụng cụ minh họa nào đó (holding a prop), đôi khi vô tình thay họ giấu đi tay của họ và họ không có chào bằng tay (hand greet) và điều đó làm cho nó rất là khó cho một ai đó nói kiểu như tôi có thể tin tưởng bạn và điều đó là một phần nguyên thủy trong não bộ của ta rằng khi mà ta không thể thấy tay của một người nào đó một ai đó, nếu mà tôi làm kiểu cả cuộc phỏng vấn này với tay tôi phía sau lưng (LH: Cô ta đang làm gì phía sau vậy). Cô ta đang làm gì vậy, yeah, tay của cô ta ở phía sau lưng làm cái gì vậy. Và điều mà thú vị là Susan Goldman Meadow đã nghiên cứu về những cử chỉ tay trong cả sự nghiệp hàn lâm của cô ấy, cô ấy nghiên cứu những cử chỉ của con người  và cô ấy tìm thấy ra rằng những cử chỉ mang nhiều trọng lượng hơn là từ ngữ nói ra (LH: Umm) Vậy nên nếu mà một người chào mời thương vụ, một người chào mời thương vụ trên Shark Tank đến và nói, hôm nay tôi có một ý tưởng rất là lớn (ND: người nói cô VVE để ngón tay chỉ một vật gì như là rất là nhỏ) nó rất là lớn và tôi để tay tôi như vậy như là rất là lớn vậy đó, bạn kiểu như là không đời nào Vanessa nó trông rất nhỏ rất là nhỏ Vanessa nó không hề bự tí nào. Nhưng mà nếu mà tôi nói tôi có ba ý tưởng lớn, và tôi giơ lên năm ngón tay, bạn thực sự ra sẽ có nhiều khả năng tin vào những ngón tay của tôi. Vậy nên lý do tại sao mà điều này là quan trọng là bởi vì những cử chỉ giúp làm giảm lại tải lượng trí óc não phải hoạt động (LH: Khá là thú vị) Khi mà tôi dùng những cử chỉ tôi có thể diễn đạt trôi chảy hơn (more fluent) tôi có thể trở nên như có khả năng có năng lực hơn, tôi có thể kiểu như nhấn mạnh những từ ngữ của tôi (underline my words) tôi có thể nói là đây thực sự là một điểm rất là quan trọng (ND: người nói xòe tay ra và đưa lên đưa xuống nhấn mạnh điểm muốn nói). Tôi có thể trao gửi điểm này cho anh không (ND: Người nói đưa tay ra chìa về phía người đối diện).

LH: Những cử chỉ của tay, cử chỉ của cơ thể, những cử chỉ trên gương mặt, những cử chỉ của tóc.

VVE: Những cử chỉ tay cụ thể là, chúng là giống như là cái làm tô điểm sáng hơn cho ngôn ngữ cơ thể của ta, đó là cách mà tôi muốn nghĩ về chúng.

LH: Điều gì sẽ xảy ra nếu mà tôi không, kiểu như dạng nếu mà ta là hơi kỳ dị xã hội (socially awkward) tôi kiểu như để tay tôi ở bên dưới mọi lúc trong khi tôi đang giao tiếp, điều gì sẽ xảy ra nếu như chúng ta không sử dụng những cử chỉ tay của chúng ta không dùng gì hết cả trong một cuộc hội thoại, trong một buổi chào mời mua bạn hay bất kể gì đó bạn biết đó.

VVE: Hai thứ. Một là nó sẽ khó hơn cho anh để xử lý. Chúng theo đúng nghĩa (LH: Cái người mà đang nói nó là khó hơn cho họ) Đúng vậy. Nó sẽ là khó hơn cho bạn để mà có được sự tự tin bởi vì những cử chỉ là cách mà chúng ta nhấn mạnh hay là tô điểm sáng lên những từ ngữ của ta vậy nên nếu mà bạn đang ngăn cản lại những cử chỉ của chính bạn của riêng bạn (inhibiting your own gestures) thì bạn sẽ có một khoảng thời gian hơi khó khăn để giải thích các thứ mà bạn muốn nói (LH: Umm thật là thú vị). Họ thực ra là đã làm một cuộc nghiên cứu mà họ cho người tham gia giải thích hai phiên bản của một câu chuyện, bạn hãy chú ý là 2 phiên bạn (ND: Người nói cô VVE giơ hai ngón tay), một phiên bản là người tham gia có thể dùng tay của họ và một phiên bản còn lại là họ không thể. Trong phiên bản mà họ có thể dùng tay của họ họ có ít những khoảng ngập ngừng hơn, họ nói chuyện với tốc độ nhanh hơn và họ dùng những từ ngữ rộng rãi to lớn hơ. Còn trong phiên bản mà họ không thể, tay của họ chỉ là ở dưới chân họ thôi.

LH: Cô biết điều gì là thú vị không. Tôi vừa mới đọc một vài lời giới thiệu cho chương trình podcast này ngay trước khi mà cô vào, tôi có một cuộc phỏng vấn khác lúc sáng nay và tôi làm những lời câu mở đầu cho podcast và quảng cáo và tôi dùng tay của tôi để làm điều đó và tôi cảm thấy như là nó đang được truyền tải ra như là tôi rất là cuốn hút (khi nói khi kể chuyện) (VVE: Đúng đúng) Và tôi nhớ là khi tôi đang đọc cuốn sách nói đầu tiên của tôi, The School of Greatness (Trường Học của Sự Vĩ Đại), tôi cố gắng đọc nó như kiểu với tay của tôi ở phía dưới trong khoảng một lúc và kiểu như tôi không thể đọc được. (VVE: Anh không thể đọc) như kiểu là tôi quên mất đi cách làm sao để đọc nguyên si những chữ tôi viết ra (VVE: Điều đó thật là điên rồ) như là bị mắc chứng khó đọc (dyslexic) từ lúc lớn lên dù sao đi nữa thì tôi có phần hơi chậm hơn khi mà tôi đọc nhìn chung chung là vậy nhưng mà khi mà tôi bắt đầu ok tôi chỉ cần nhảy vào làm điều này với cơ thể của tôi với tay của tôi thì tôi cảm giác có sự tự tin hơn tôi cảm giác như tôi có thể trôi chảy tôi không nói lắp bắp làm hỏng chuyện nhiều như vậy tôi không phải dừng lại và bắt đầu khởi đầu lại nhiều như vậy. Nó thật là mạnh mẽ đầy sức mạnh.

VVE: Đúng rồi, đúng rồi. Đó là một câu chuyện tuyệt vời về cử chỉ bởi vì nếu mà anh xem những diễn viên lồng tiếng cho phim hoạt hình hay nhất thì họ sử dụng cử chỉ tay của họ (LH: Hoạt hình hóa phải không nào) đúng rồi, họ dùng cả cơ thể của họ để diễn tả. (LH: Trong một căn phòng chỉ có họ và thu âm ghi âm trên một cái micro, nhưng mà họ kiểu giống như quơ tay múa chân). Yeah yeah yeah đúng rồi, chúng ta vừa làm cái thứ y chang như vậy và đó chính xác là cái mà họ đang làm. (LH: Hahaha) Đó có lẽ là không phải cách họ làm như vậy nhưng mà dù sao đi nữa. Yeah nhưng mà kiểu như nghiên cứu của Susan Goldman Meadow được gọi là lắng nghe những cử chỉ và đó là bởi vì tôi đang sử dụng tay tôi hiện giờ ngay bây giờ và không phải là bởi vì là cho những người đang xem nhưng mà cho cả những người thính giả của tôi mà đang nghe bởi vì tôi biết là càng nhiều hơn là tôi dùng những cử chỉ của tôi thì có rất nhiều sự cuốn hút hơn mà tôi có trong thanh âm của tôi (the more charisma I have vocally) và tôi rất là muốn nói về sự cuốn hút trong giọng nói (vocal charisma) (LH: Thật thú vị) và điều đó giúp tôi nhưng mà cũng là giúp anh vậy nên bất cứ ai mà đang xem, bạn đang nhận được quá nhiều thông tin, họ nói rằng 12.5 lần nhiều thông tin hơn từ những cử chỉ của ta (LH: Ồ thôi nào) thật đó (LH: Thậm chí là khi bạn không thể nhìn thấy nó) à không bạn phải nhìn thấy nó nhưng mà bạn có thể nghe được sự cuốn hút nhưng nếu mà một ai đó có thể nhìn thấy những cử chỉ của ta nó thêm trọng lượng vào những gì ta đang nói và nên khi mà tôi nói là trọng lượng tôi kiểu như trĩu tay xuống hãy nhìn xem nó nặng đến mức nào phải không nào. Nhưng mà nếu mà tôi làm kiểu như nó quá là nặng đi (ND: Người nói hất tay lên) và tôi kiểu như hẩy phẩy nó ra và bạn kiểu như không nó không nặng mà (LH: Bạn cảm thấy được) Bạn có thể cảm thấy được nó (LH: Bạn cẩm thấy được sự nhấn mạnh của từ ngữ đó) Đúng rồi, và nó kiểu như một cái tô điểm sáng lên cho nó và tôi có một sự cảnh báo (lưu ý caveat) ở đây bởi vì tôi đã tạo ra một vấn đề ở trong quá khứ, tôi thích một cử chỉ nhưng mà tôi không thích những bàn tay nhảy múa (jazz hands) phải không nào (LH: Ummm) vậy nên những cử chỉ là tốt là rất là tuyệt (LH: Hey bạn có thể thấy nó) Hey Lewis (ND: Người nói cô VVE hẫy hẫy tay) (LH: Thì kiểu như không trông cậy được hay không đáng tin bạn giống kiểu như đây là một kẻ kỳ quặc ở đây đây.) Tôi tạo ra một vấn đề mà tôi có những người kiểu như đi vào tham gia những cuộc họp mặt trên Zoom và họ kiểu như hello Vanessa (vẫy tay chào trái qua phải hai bên) và tôi kiểu như ồ không đừng làm kiểu đó không không không. Và kiểu như những cử chỉ là những công cụ tô sáng điểm lên và bạn sẽ không muốn tô sáng điểm cả nguyên một trang, mà bạn chỉ muốn tô sáng lên những khái niệm mà có tầm quan trọng thôi. (LH: Vậy nên hãy quay về bàn tay một chốc lát bởi vì cô nói có khoảng 400 video mà nhóm của cô tôi nghĩ đã nghiên cứu trên Shark Tank) 495 vụ chào mời. (LH: Và một trong những yếu tố chính là vẫy tay chào khi mà bạn đang đi vào hay là bạn đang) Cấy mầm (planting) (LH: mà không phải kiểu như ở tuốt ngoài kia) có thể nha, một số người trong số họ đã làm như vậy (LH: Nhưng ngoài ra là còn khi bạn ngồi ở đó và nói hey xin chào các shark). Chào shark, chào buổi sáng, rất vui được ở đây thậm chí là cử chỉ này mở rộng hai bàn tay ra (open palms gesture). (LH: Ok, còn một vài những cái khác mà cô để ý thấy là gì?) Ok, vâng, ok và nhân tiện đây điều này là cực kỳ dễ trên một video call hay gặp mặt trực tiếp hey rất vui được gặp bạn chào buổi sáng, sai lầm lớn nhất chúng ta làm là một người nào đó bước vào và chúng ta làm kiểu như hey xin chào và chúng ta cho họ một cái gật đầu, hãy cho họ một cái tay, rằng bạn thích quý mến họ đủ nhiều để cho họ một cái tay phải không nào vậy nên điều đó là cực kỳ đơn giản dễ làm nên trên bất kỳ mỗi video YouTube nào tôi kiểu như hey chào các bạn (giơ hai tay lên) đó theo đúng nghĩa là cách mà tôi bắt đầu mỗi một video của tôi. Đó là điều đầu tiên và điều thứ hai là khi mọi thứ trở nên thú vị hơn. Bạn hãy nhớ rằng những shark này là trong những vụ chào mời tiếp nối vụ chào mời tiếp nối vụ chào mời tiếp theo (LH: Đúng rồi. Họ rất là mệt, họ kiểu như xì. Tôi đã tửng ở trường quay ở đó rồi). Ồ quá tuyệt vời hay vậy (LH: Và tôi thấy cả ngày nó như là nó rất là nhiều) Nó là một sự bánh xoay quay cuồng. Ok, và những vụ chào mời thành công nhất và điều tiếp theo mà chúng tôi tìm thấy và điều này là rất là rất là rõ ràng, đó là càng nhiều hơn mà những người chào mời có thể làm dấy lên dopamine thì nhiều khả năng hơn là họ có thể giành được một thương vụ thành công. Và giờ, dopamine là một hóa chất khá là phức tạp nên cho mục đích của chúng ta (LH: Đồ ăn, ăn gì đó, cho họ ăn thử gì đó như là ồ hãy thử món ... của tôi) Đúng đúng đúng như đồ ăn (LH: Như ăn thử như thử mở một món gì đó). Thử nó nếm thử nó ngửi nó liếm nó chạm vào nó, mang thử nó, chơi với nó, bất kỳ bất kỳ cái nào trong số những giác quan đó, chúng ta đều thích những điều đó. Vậy nên nếu mà khi chúng ta làm một gì đó khác biệt một gì đó thuộc về xúc giác (tactile) yeah và vậy nên chạm vào, ngửi, nếm thử, mặc mang vào, thử chơi, làm, thử, thì những điều đó sẽ giúp làm cho tỉnh những người shark dậy. Dopamine là một kiểu như hơi một xíu, là một hóa chất rất là phức tạp nhưng mà tôi muốn nói về nó khác biệt hơn một xíu. Nó đúng là làm cho ta cảm thấy tốt. Vậy nên nếu mà họ vào và nói kiểu như các shark, hôm nay tôi có một món quà cho các shark đây, và não kiểu như u quà à quà à quà à hãy cho tôi món quà đó nào phải không nào, dopamine là kiểu như cái cảm giác của tôi muốn cái đó tôi muốn cái đó tôi muốn cái đó nó là sự phấn khích nhưng mà nó cũng là sự động lực vậy nên cái mà họ tìm thấy là khi mà người ta có rất là nhiều dopamine, thì họ có nhiều động lực hơn để làm này làm kia, họ có nhiều động lực hơn để tìm hiểu một thương vụ, họ có động lực hơn để đặt ra câu hỏi vậy nên khi mà một người chào mời thương vụ đi vào và không chỉ mà có một kiểu dạng nào đó của sự tương tác, một kiểu dạng của sự ngạc nhiên gì đó cho họ hay là đôi khi nó thực sự là một sự ngạc nhiên và họ sẽ theo đúng nghĩa nói là và đoán xem điều gì nào các shark (LH: Cái gì!) cái gì cơ phải không nào. Chúng ta muốn biết điều đó là gì bởi vì dopamine dopamine dopamine, vậy nên nó không nhất thiết phải là bạn phải đi vào trong mỗi cuộc họp mặt và phát ra và thảy ra những thanh kẹo Snickers dụ dỗ, dù rất là thích những thanh kẹo Snickers cái cách đó sẽ rất là hiệu quả nó sẽ hiệu quả nó sẽ hiệu quả mỗi lúc nhưng mà ngoài ra điều đó còn là những sự ngạc nhiên trong ngôn ngữ trong lời nói (verbal surprise). Vậy nên nó còn là nói là hôm nay tôi có một cái gì đó rất là đặc biết để chia sẻ phải không nào (LH: sự mong đợi, anticipation), nó thậm chí không nhất thiết phải là một cái gì đó lớn lao to lớn nó có thể là thảy vào trong đó những yếu tố nho nhỏ của sự ngạc nhiên mà người ta có thể trông ngóng đến và đây là điều lớn nhất ở đây vậy nên đây là sự cuộc nghiên cứu mà thổi bay não tôi (làm tôi rất ngạc nhiên kinh ngạc vì rất hay, blew my mind) nó thay đổi cách mà tôi viết email. Vậy nên nếu mà bạn viết rất là nhiều email thì nghiên cứu này là dành cho bạn đây. Vậy nên tôi sẽ phân nhỏ nó ra nó là kiểu như một nghiên cứu hơi là phức tạp vậy nên đây là điều mà họ làm. Vậy nên những người nghiên cứu có những người tham gia vào phòng thí nghiệm của họ và làm một cái mà giống như một bài kiểm tra nhỏ một bài test về toán nhỏ. Một nhóm người tham gia đọc một tập hợp những chỉ dẫn mà rất là đơn giản, xin hãy làm bài kiểm tra sau, cứ thoải mái dùng thời gian của bạn, dùng một cây bút chì và hãy nói cho chúng tôi khi mà bạn làm xong. Một tập hợp những chỉ dẫn rất là đơn giản. Những người tham gia khác có một tập hợp những lời chỉ dẫn giống nhau giống y chang vậy nhưng mà họ rắc vào một số những từ ngữ hướng về những thành tựu có thể đạt được (achievement-oriented words). Vậy nên những từ ngữ mang hướng đến thành tựu có thể đạt được như là những từ như chiến thắng, thành công, làm thuần thục sự vĩ đại (greatness) (LH: Umm) ok đó là những từ ngữ hướng đến thành tựu và đó là lý do vì sao đây rất là mạnh mẽ (ND: Người nói chỉ tay vào bảng trên tường có ghi chữ Greatness). Trong những chỉ dẫn họ có thể nói những thứ như xin hãy làm thuần thục nhuần nhuyễn tất cả những câu hỏi này và hãy dùng nhiều thời gian như bạn có thể để chiến thắng có được câu trả lời đúng phải không nào. Họ chỉ rải lắc rắc vào một vài từ như thế này, hai ba từ như vậy, họ tìm thấy rằng những người tham gia mà nhận được những từ hướng về thành tựu thể hiện tốt hơn và họ thực sự có nhiều câu trả lời đúng hơn (LH: Hay quá) và điều này thật là tuyệt vời. Nếu mà bạn là một người quản lý, một người sếp hay là bạn đang làm việc với nhiều người và bạn muốn họ thể hiện tốt nhất khả năng của mình chỉ một vài sự thay đổi trong từ ngữ có thể giúp nâng đỡ dựng họ lên cho sự thành công. Cái thứ hai mà họ tìm ra rằng, là nó còn làm tăng gấp đôi những động lực mong muốn của những người tham gia để mà tiếp tục làm tiếp (LH: Vậy nên họ có thể chiến thắng, thành công, đạt được) Đó là kiểu như họ chịu làm bài kiểm tra đó lâu hơn họ làm cố gắng nhiều hơn và họ thích thú với nó nhiều hơn. Và điều cuối cùng là cái này là đọc những từ ngữ hướng về sự thành tựu có thể làm thay đổi dopamine và testosterone của ta. (LH: Điều đó thật là thú vị bởi vì bạn biết đó nó thật là thú vị là qua nhiều năm trong trường cấp hai và trường đại học có một cái tiệm gọi là Succession tôi nghĩ nó được gọi là như vậy tôi không biết liệu cô có nhớ điều này không, nó giống như là một cửa tiệm truyền cảm hứng động lức (motivational inspirational store) mà có kiểu như một bức poster của một con đại bằng vươn cánh sải cánh lên với một câu trích dẫn) Như một cái trong văn phòng của tôi. (LH: Một cái gì đó như là cửa hàng Ted Lasso), ôi quá tuyệt. (LH: Bạn biết đó giống như là hãy tin tưởng vào bản thân bạn như kiểu đó). Ôi cái cửa hàng như thế này ở đâu vậy tôi muốn nó ok. (LH: Tôi nghĩ là nó gọi là Succession tôi không thể không thể nhớ tên của nó nữa. Tôi không biết là liệu nó còn mở cửa không nữa, nhưng mà Ba của tôi mua cho tôi rất là nhiều thứ và tôi có những câu trích dẫn truyền cảm hứng liên quan đến thể thao và bạn biết đó cả thảy những poster của chàng Rocky chơi boxing đấm bốc những thứ này của những người đạt được thành tựu. Và nó và tôi sẽ ngắm nhìn nhìn chằm chằm vào những bức tường này và tôi kiểu như tôi cũng muốn được như vậy được như họ, và hãy để tôi thực hiện những hành động mỗi buổi sáng để làm việc một chút chăm chỉ hơn để đạt được những mục tiêu và tôi bị bao trùm cuốn vào trong một bạn biết đó chữ thành công). Anh là theo đúng nghĩa đã chuẩn bị sẵn sàng cho bản thân (priming yourself) với những dấu hiệu đó. Và một nghiên cứu nữa và tôi hứa là rằng tôi sẽ không bàn nhiều cái lắm, họ để một tấm hình (hình ảnh) của một vận động viên thắng một cuộc đua trên cùng của một kịch bản thoại của những nhân viên quảng cáo qua điện thoại (telemarketers scripts) và những người mà có hình ảnh của những người vận động viên chiến thắng (LH: Ồ thôi nào) đã kiếm nhiều tiền hơn (LH: Ồ thôi nào) đúng đó là sự thật đó (LH: Kiểu như là chỉ là ở phía trước họ hay sao) theo đúng nghĩa một tấm hình được in ra gắn trên giấy kịch bản lời thoại của họ. (LH: Ồ qao) Vậy nên vì sao tôi chia sẻ điều này là bởi vì chúng ta không nhận ra rằng chúng ta đang đưa dấu hiệu cho người khác một cách không chính xác hay là chúng ta đang đánh mất đi cơ hội trong mỗi một email mà chúng ta gửi ra, vậy nên nếu mà bạn gửi email ra cho đội nhóm của bạn vào sáng thứ Hai, "Hey chào mọi người, hôm nay sẽ là một ngày bận rộn đây, chúng ta có rất nhiều thử thách cần đối mặt thì hãy đảm bảo chắc rằng chúng ta không đến trễ" Nghiên cứu đã cho thấy là khi con người ta đọc những chữ như là bận thử thách hay là trễ nó theo đúng nghĩa chuẩn bị làm cho họ còn trở nên bận rộn hơn, trễ hơn và còn gặp nhiều thử thách hơn, bạn đang theo đúng nghĩa làm cho nó trở nên còn khó hơn cho họ để mà giúp đỡ bạn vậy nên nếu mà thay vào đó bạn nghĩ về và đây là một thử thách mà tôi rất thích thử và nếu bạn đủ gan dạ đủ can đảm dũng cảm để thử nó, hãy mở ra thư mục Thư đã gửi trong email của bạn và hãy lấy ra 5 email mà bạn gửi ra cho những người quan trọng, sếp đối tác đồng nghiệp bất kỳ ai khách hàng, tôi muốn bạn in những email đó ra và tôi muốn bạn dùng số lượng từ priming (priming words) để chuẩn bị sẵn sàng mà bạn dùng (LH: Tốt hay xấu yeah) và thậm chí còn hơn là chúng là ấm áp (warm) hay là chúng là mang đầy khả năng xử lý được việc (competent) vậy nên đây là nơi mà mức độ tiếp theo xảy ra (LH: Ồ hãy nói cho tôi nghe đi) những người cực kỳ có sự thu hút chuẩn bị (prime) cho những người khác với sự ấm áp và sự làm được việc.

LH: Đây là điều mà tôi muốn nói là một trong những sự dấy lên của dopamine (spark of dopamine), một lời khen đơn giản hay là lời công nhận ghi nhận làm dấy lên (spark) dopamine theo như trải nghiệm của tôi, chỉ cần qua việc thấy một người nào đó, ghi nhận điều gì đó mà bạn cảm kích về họ hay là bạn thích về họ hay là đôi giày thật đẹp hay bất cứ thứ gì nó là gì tôi không chắc nữa, bạn có một nụ cười thật là đẹp hôm nay, bạn có năng lượng tốt hôm nay, điều đó làm dấy lên dopamine phải không.

VVE: Ồ chắc chắn rồi 100% và điều này dẫn tôi đến điểm thứ ba tiếp theo của tôi, điểm về Shark Tank của tôi, chúng tôi cũng nhận thấy để ý rằng khi những người chào mời ghi nhận một cách cụ thể những thứ từ các shark và những shark cụ thể thì họ có nhiều khả năng hơn là có được một thương vụ thành công với shark đó (LH: Tôi rất là thích cái thứ này về bạn, bạn làm điều này) Hay là Lori, tôi rất là mong đợi được làm việc với bạn. Robert, tôi thích tất cả những thương vụ của anh với tất cả những người vận động viên kia. Mark, tôi là một fan bự của anh trong nhiều năm nay. Đây là một câu nói giúp giành chiến thắng. Trong một vụ chào mời, nếu mà chúng ta nghe những câu này, thì có một khả năng cao là một ai đó sẽ giành được thương vụ, câu đó là, bạn làm tôi nhớ đến bản thân của tôi. Điều đó có thể là được nói với lại một trong những shark, đó có thể là shark nói với những ứng viên lập nghiệp (entrepreneurs) nhưng mà lời khen lớn nhất mà ta có thể cho một ai đó là, bạn làm tôi nhớ đến bản thân, bạn là hình mẫu của tôi, tôi để bạn ở. Và vậy nên đây là cái mà chúng ta nói về là kiểu loại như mức độ tiếp theo là tôi nghĩ là đúng vậy tôi muốn bạn là bản thân cuốn hút nhất của bạn tôi muốn hy vọng rằng tất cả mọi người mà đang lắng nghe để được truyền cảm để là bản thân ấm áp và có năng lực nhất của họ. Nhưng mà một món quà lớn hơn một cách tốt hơn để trở nên tuyệt vời là trao tặng món quà cho những người khác để mà trở thành bản thân ấm áp nhất và có khả năng nhất của họ. Rằng khi mà bạn gửi một email và bạn nói là, "Hey tôi đang giới thiệu Sarah hay là chúng ta có Sarah trên cuộc gọi hay là đây là một đoạn mở đầu email (intro) mà tôi đã hứa cho Sarah" Không bất kỳ một từ ngữ chuẩn bị (priming words) nào, thử nghĩ xem sẽ như thế nào nếu mà bạn nghĩ trước rằng điều gì là cái sự ấm áp và có khả năng nhất về Sarah và cả cái người mà bạn đang giới thiệu cô ấy với và bạn nói, "Hey tôi muốn bạn gặp qua Sarah, cô ấy đã dẫn dắt đội ngũ marketing của tôi 10 năm nay chúng tôi thật là may mắn để mà có được cô ấy. Cô ấy là một viên ngọc quý" May mắn, viên ngọc quý, người dẫn đầu đó là một sự cân bằng hoàn hảo của sự ấm áp và khả năng làm được việc và bạn đang trao tặng món quà đó cho cả Sarah và người mà bạn giới thiệu cô với và cả bản thân của bạn nữa. Vậy nên tôi nghĩ là những từ ngữ của chúng ta là những món quà và điều này không phải là ở trong tất cả email nhưng trong những email quan trọng nhất của bạn, cái sự audit kiểm tra lại mà bạn gửi ra, hãy đếm xem có bao nhiêu từ ngữ ấm áp mà bạn dùng, vậy nên những từ ngữ ấm áp là những từ ngữ mà kích hoạt lên sự kết nối niềm tin tưởng, những từ ngữ mà làm bạn cảm thấy ấm áp và fuzzy (ấm cúng?) chúng là những từ ngữ khơi gợi hóc môn oxytocin. Hãy đếm những từ ngữ của khả năng làm việc (competent words), hiệu quả (efficient), có năng suất tốt (productive), động não, góp ý, hội ý (brainstorm), đòn bẩy (leverage), dẫn đầu (lead), thu gọn (streamline). Chúng đó là những từ ngữ chỉ về khả năng thật là tuyệt vời. Một lưu ý một ghi chú vui ở đây là um những biểu tượng cảm xúc (emoji) (LH: Chúng là tốt hay xấu) Chúng rất là ấm áp (LH: Bạn có thể có sự dễ mến, sự kết nối). Sự dễ mến cao, sự ấm áp cao. Vậy nên những biểu tượng cảm xúc và dấu chấm than được tính là một từ ngữ ấm áp (LH: Wow) Vậy nên nếu như bạn có một người nào đó và điều này xảy ra rất là nhiều lần đi khi mà người ta gửi ra một email cực kỳ ấm áp cho một người quan trọng, "Chào bạn! (Hi friend)" Bạn (friend) một từ ấm áp, dấu chấm than !, hai từ ấm áp, tôi rất thích nói chuyện với bạn ngày hôm qua, 3 từ ấm áp, thật là hứng thú hào hứng (exciting) khi hàn huyên lại với bạn, exciting catch up, 5 từ ngữ ấm áp, biểu tượng trái tim, trái tim, mặt cười, và giờ ta có 7 từ ngữ ấm áp hay là một câu phải không nào (LH: Haha) và họ thắc mắc tại sao họ lại không được xem trọng họ thắc mắc tại sao họ không nhận được một cuộc phỏng vấn tiếp theo họ thắc mắc tại sao người đó mất tới 4 ngày để hồi âm. Đó là bởi vì đó là quá nhiều sự ấm áp, bạn phải cân bằng nó ra lại với sự khả năng làm được việc. Vậy nên tôi muốn bạn đếm và thấy những tín hiệu gì mà bạn đang gửi ra cho những người mà có quan trọng đối với bạn (LH: Điều đó thật thú vị) bạn có muốn không.

LH: Cô mang lên một cái điều mà tôi từng làm nhiều năm về trước khi mà không ai biết tôi là ai, tôi chỉ vừa mới bắt đầu năm 2007 2008. Tôi dùng LinkedIn như là một công cụ để kết nối với mọi người mà là bạn biết đó những người lãnh đạo kinh doanh thành công và những người mà đã làm được những thứ mà bản thân tôi muốn làm như thế trong tương lai phải không nào. Và trong một khoảng thời gian, không ai trong số họ trả lời lại tôi bởi vì tôi mở đầu bằng cách nói, hey tôi vừa mới bắt đầu tôi là hoàn toàn mới và tôi đang tìm kiếm một vài lời khuyên bạn có thể giúp tôi không. Những kiểu (VVE: Đúng vậy, ấm áp ấm áp ấm áp) ngôn ngữ phải không nào.

VVE: Tất cả những chữ mà anh vừa nói đều là ấm áp.

LH: Yeah và tôi bắt đầu thay đổi nó và có được lời phản hồi gần như là mọi lúc từ bất cứ ai. Bất cứ ai mà tôi tiếp cận đến và tôi kiểu như, họ sẽ hồi âm lại bức thư này. Tôi bắt đầu làm một số thứ và câu đầu tiên tôi chỉ cố gắng tìm bạn biết đó làm dấy lên dopamine đúng bản chất là cái mà tôi làm, tôi tìm kiếm một kết nối chung mà chúng tôi có và tôi sẽ nói về người ta quen biết chung (VVE: Người quen biết chung là một người cực kỳ có khả năng làm việc) đó là kiểu như nói bạn biết người này tôi cũng biết họ nữa nên tôi ở trong vùng hiểu biết và niềm tin sự tin tưởng và sự ấm áp, sự ấm áp và khả năng làm được việc) Cái người này thích tôi và bạn cũng thích người đó. (VVE: Một sự cân bằng tuyệt vời.) Tôi thậm chí còn không biết điều đó và tôi chỉ làm việc đó thôi, phải không nào. Và nó có hiệu quả và tôi kiểu như ok hãy để tôi tiếp tục làm theo kiểu này. Hãy tìm một người mà chúng ta quen biết chung và tôi sẽ cố gắng có một cuộc đối thoại để có một chút thông tin về họ, bạn có thể nói một chút về này và này và tôi sẽ nói về thông tin đó và tôi sẽ nói vào bản thân họ và tôi sẽ tìm một số những lĩnh vực có hứng thú mà chúng tôi có chung và tôi sẽ cố gắng có 3 thứ trong điểm chung ngay trong 1-2 câu đầu (VVE: Wow) bạn biết đó một thứ gì đó mà họ làm mà tôi đã trải nghiệm qua rồi hay là một nơi mà họ đến từ hay là bất cứ là gì một số sở thích chung (VVE: Mm-hmm) sự ấm áp và khả năng làm được việc (LH: Có thể đó là khả năng làm được việc) có thể là cả hai (VVE: Nó là cả hai tuyệt đẹp (beautifully both)) yeah và vậy nên tôi sẽ làm điều đó và tôi sẽ chỉ thêm vào và rồi tôi sẽ nói một thứ gì đó kiểu như, tôi rất là được truyền cảm bởi những gì mà bạn tạo ra, tôi rất muốn học hỏi câu chuyện thành công của bạn (VVE: Khoan khoan khoan hãy nói lại lần nữa nói lại lần nữa xem nào) Tôi rất là được truyền cảm bởi những gì bạn tạo ra tôi rất là muốn học hỏi câu chuyện thành công của bạn. (VVE: Ôi trời, điều đó chỉ vừa cho tôi một sự cả nổi da gà the chill) Đó là theo đúng bản chất điều mà tôi làm gần như là trong tất cả các email. (VVE: Và câu nói đó, chúng ta có thể nói về không) Chắc chắn rồi. (VVE: Vậy nên câu nói đó là một sự hòa hợp hoàn hảo của sự ấm áp và khả năng làm được việc, phải không nào, bạn có từ rất muốn, học hỏi và thành công. Vậy nên điều đó không có dùng quá nhiều chữ nó không giống như bạn đang viết cho họ một email dài 6 đoạn, nhưng mà nó tốt hơn rất là nhiều, so với câu hãy cho tôi biết nếu mà bạn có bất kỳ câu hỏi nào (LH: Đúng rồi) ôi trời, ngộp (LH: Haha yeah) Và tôi có thể hỏi ý kiến anh/chị một chút trong một buổi cà phê không. (LH: Chính xác rồi) vậy đó, bạn biết đó, yeah nên tôi nghĩ cái điều mà chúng ta muốn làm là có những cơ hội ẩn giấu chờ đợi bạn trong những tin nhắn của bạn, trong email của bạn và hồ sơ của bạn nếu mà bạn chọn nắm bắt lấy chúng. Và tất cả những gì nó đòi hỏi là một vài thay đổi từ ngữ như kiểu là tôi đang không nói về 15, và trong bản chỉ dẫn (ND: cho bài nghiên cứu ở trên) họ rắc vào kiểu như 2-3 chữ mà thôi, chiến thắng, và thậm chí là khi đọc từ chiến thắng thì đã làm cho người kia cảm thấy giống như là một người chiến thắng hơn (LH: Yeah) Thật là một món quà để trao tặng (LH: Điều đó thật tuyệt vời. Câu trích dẫn mà tôi nghe được ở trong trường trung học từ Roosevelt (ND: Tổng thống Mỹ) là Người ta không quan tâm bạn biết đến mức nào cho đến khi họ biết bạn quan tâm đến mức nào. Nó đã cứu cuộc đời tôi theo đúng nghĩa) Đó là một trong những sự khả năng làm được việc ngay ở đó đó. (LH: Bởi vì tôi không hề cảm thấy tôi có khả năng trong cả cuộc sống ở trường học của tôi, phải không nào, ở trường, tôi ở chót lớp tôi đạt được điểm thấp, cái điều mà gần như là xác nhận rằng tôi không đủ thông minh như là tôi sẽ không bao giờ trở nên thông minh như những người bạn của tôi hay là bất cứ ai trên thế giới vậy nên thì tại sao bất cứ ai sẽ thích tôi hay là sẽ tin tôi bởi vì tôi không có cảm giác khả năng làm được việc và rồi khi mà tôi nghe được câu trích dẫn đó của Roosevelt thì tôi nghĩ là tôi có một cơ hội như là kiểu như tôi có thể xây dựng nên khả năng làm được việc trong một lĩnh vực khác của cuộc sống tôi có thể là thông minh về trí tuệ cảm xúc và tôi có thể cho mọi người thấy mức độ tôi quan tâm đến mức nào và bằng cách làm việc đó điều đó căn bản là cả cuộc đời của tôi.)

VVE: Các bạn đang lắng nghe, tôi hy vọng cái mà điều này cho bạn thấy là quan tâm về một người nào đó, có nhiều cách khác nhau để làm được điều đó, đúng vậy đó là trí thông minh cảm xúc nhưng mà nó còn là vinh danh những dấu hiệu của một ai đó hay là trao quà tặng cho họ những dấu hiệu đúng đắn (LH: Đúng vậy) Khi mà bạn làm cho ai đó cảm thấy nhiều hơn như là một người chiến thắng quả thật là một món quà làm sao mà bạn vừa trao cho họ (LH: Bạn đang đặt sự tự tin vào người đó, bạn đang nói dùng những từ như niềm vui, sự tự tin vào cho người đó) Đúng rồi, và bạn đang theo đúng nghĩa trao món quà cho họ hóa chất dopamine để mà họ bản thân họ có nhiều động lực hơn và không phải tất cả chúng ta đều nhiều sự động lực hơn sao. (LH: Chắc chắn rồi yeah) Tôi có thể chia sẻ, vì anh đã chia sẻ một sự yếu đuối dễ tổn thương (vulnerability) và một lời khen. (LH: Chắc chắn rồi, hehe ). Ok và tôi rất là hào hứng để kể cho anh nghe điều này, vậy nên cuốn sách của anh The School of Greatness, tôi rất là thích cái bìa sách, tôi chỉ nghĩ là nó thật là truyền cảm và khi mà tôi đang chụp hình ảnh bìa cho cuốn Captivate của tôi và đây là 6 năm về trước rồi và nó buổi chụp hình không ổn tí nào (LH: Uh huh) Tôi khá là kỳ quặc và nhiếp ảnh gia của tôi thì cực kỳ tuyệt vời Maggie Kirkland và cô ấy nói hãy nghe tôi này cái này đang không hiệu quả gì cả chả ổn gì cả, bạn rất là kỳ quặc tôi cần bạn thư giãn ra, thư giãn ra đi, phải không nào, cái thứ tồi tệ nhất mà bạn có thể làm cho một người mà đang lo lắng lên là nói cho họ hãy thư giãn đi, vậy nên chúng tôi đang không chụp được những cú chụp những cú nhiếp, chúng tôi không có những tấm ảnh và cô ấy kiểu giống như ok chỉ cần nghĩ về những hình mẫu của cô ai là hình mẫu của cô và tôi kiểu như nói Lewis Howes, cô ấy lấy quyển sách của anh ra, ok và cô ấy nói hãy nhìn vào Lewis, hãy làm kiểu như anh ấy (phỏng chiếu, bắt chước anh ấy) vậy nên trong buổi chụp hình đó tôi đã phỏng chiếu bắt chước giống anh và tôi làm theo tư thế chụp của anh với tay của tôi để ở phần bụng và gương mặt cử chỉ biểu hiện mặt giống giống y như vậy và điên rồ thay đó chính là bìa chính của cuốn Captivate. (LH: Đó là tấm hình đó) Tôi sẽ gửi cho anh (VVE: Bao nhiêu bản mà cô đã có ra) Rất là rất là nhiều, có lẽ lúc nào đó tôi nên gửi cho anh nhuận bút. Vậy nên, dù sao thì, tôi đã phỏng chiếu theo anh bởi vì thậm chí là dấu hiệu đó có một cái gì đó về nó. Vậy nên tôi cảm ơn anh cho việc thậm chí là những dấu hiệu mà anh đã gửi ra bởi vì nó đã cho tôi sự tự tin mà anh còn thậm chí là không biết về (LH: Yeah yeah, ồ, đúng rồi cô làm được mà, tôi rất là cảm kích điều đó tôi rất vui rất vui là nó đã thành công.)

LH: Còn một điều gì nữa ở trong thí nghiệm Shark Tank ngoài việc dấy lên dopamine thì ngoài ra còn gì nữa không?

VVE: Ok, vậy là chúng ta đã nói về chào bằng tay, chúng ta đã nói về dopamine, chúng ta đã nói về sự tương tác, chúng ta đã nói về việc khen ngợi một ai đó mà cho họ thấy được bản thân họ trong bạn hay là kéo ra được một số sự tương đồng (LH: Cái đó hay đó) đúng không nào. Kiểu như, giống như anh, chúng tôi cũng rất là xem trọng giá trị, Mr.Wonderful chúng tôi rất là yêu thích những sản phẩm của Mr.Wonderful điều đó thật sự rất giúp ích, ý tôi là, nghe giống như là nịnh nọt (sucking up) nhưng mà nó thật sự là có hiệu quả, nó thực sự có hiệu quả. Và còn một thứ khác mà chúng tôi nhận thấy về sự tương tác là cái họ làm là họ sẽ đi qua những vùng không gian. Vậy nên họ sẽ có một cái gì đó để cho trao tặng cho các shark và họ sẽ đi từ tấm thảm đến ghế ngồi của các shark (LH: Điều đó có hiệu quả thường thường). Nó có hiệu quả bởi vì họ đi vào trong vùng thân mật rất là nhanh vậy nên điều này cái này được gọi giống như là cây cầu cầu nối phi ngôn ngữ (ngôn ngữ không lời, non-verbal bridge) nó kiểu như là một kỹ thuật nâng cao, anh có muốn nói về nó không (LH: Có). Vậy nên một cái cầu phi ngôn ngữ là một cách mà chúng ta chuyển qua vào vùng không gian thân mật của một ai đó nhưng mà theo một cách an toàn, vậy nên điều gì xảy ra là khi mà ta đang ở với một ai và ta muốn kết nối với họ, chúng ta muốn có nhiều oxytocin hơn chúng ta muốn gắn kết nhiều hơn với họ, nhưng mà đôi khi nó có thể là khó để mà phá vỡ biên giới đó. Một cây cầu phi ngôn ngữ là một cách mà chúng ta có thể tạo ra oxytocin với sự đồng ý cho phép, vậy là nó có thể là trao cho một ai đó cái gì đó, nó có thể là high-five một ai đó, nó có thể là cụng cùi trỏ họ và đó là chính xác những gì mà những người chào mời thành công đã làm. Họ sẽ có một lý do hay một cái cớ nào đó, hey Lori hãy để tôi dẫn dắt anh lên đây, hey Kevin hãy để tôi kéo lên bộ đồ này cho anh, hey anh có muốn thử cái bánh cuộn quế thơm ngon này không. Và khi họ làm điều đó họ tạo ra những cây cầu bắc ngang nho nhỏ, vậy nên điều mà tôi sẽ nghĩ là làm sao mà bạn có thể tạo ra những cây cầu đến mọi người nơi mà bạn thu hút cuốn hút vào họ thậm chí là về mặt cơ thể phải không nào. Điều đó khó hơn ở trong video nhưng mà trong gặp mặt trực tiếp đó là thứ mà chúng tôi đã tìm ra trong Shark Tank.

LH: Đúng vậy, làm sao để mà bạn làm điều đó theo một cách mà người đó cảm thấy thoải mái, chạm vào họ vào cùi trỏ, một người nào đó có thể không thoải mái nên bạn phải thực sự làm theo trực giác (be really intuitive) để mà bạn biết biết người này có thể sẽ là tiếp nhận tôi hay là họ có đủ hứng thú không hay là ở đâu mà tôi có thể đến tiếp cận gần hơn.

VVE: Vâng vâng, rằng họ có nghiêng vào không, họ có liên hệ ánh mắt không, họ có gật đầu không, ồ tôi quên mất một cái nữa mà cũng quan trọng không kém. Vậy nên sức mạnh của âm giọng. Vậy nên chúng ta chưa thực sự nói về sức mạnh của âm giọng và đây là một điểm lớn ở trong Shark Tank. Vậy nên, chúng ta nghe được sự tự tin, chúng ta nghe sự khả năng làm được việc và cách lớn nhất mà chúng ta làm việc này là sự nhấn nhá (inflection), sự nhấn nhá và sai lầm lớn nhất mà chúng ta làm là sự nhấn nhá câu hỏi. Vậy nên sự nhấn nhá câu hỏi là khi ta lên giọng ở phía cuối câu hỏi và các câu của tá! phải không nào. Nó còn gọi là nói lên, vậy nên nếu mà tôi (LH: Đừng làm những loại nói lên) Đừng làm những loại nói lên và ta sẽ nói về lý do vì sao. Vậy nên khi mà chúng ta dùng sự nhấn nhá câu hỏi, nó dấu hiệu cho não bộ của người kia là á ta đang được hỏi một câu hỏi. Vấn đề là khi mà ta vô tình dùng sự nhấn nhá câu hỏi, nó làm cho người ta đặt nghi vấn ở bạn phải không nào (LH: Họ có đáng tin hay không) điều gì xảy ra là trong bài nghiên cứu này mà chúng tôi nhìn vào những bác sĩ, họ tìm ra là những bác sĩ mà có, tôi sẽ phân nhỏ bài nghiên cứu này ra, cái mà họ làm là họ yêu cầu những bác sĩ ghi âm lại những đoạn clip ngắn dài 10 giây giọng nói của họ và họ nói tên của họ chuyên môn của họ họ làm việc ở đâu, vậy nên nó nghe giống như: Xin chào tôi tên là Bác Sĩ Edwards tôi làm việc trong lĩnh vực ung thư tôi chuyên môn về thuốc cho con nít. Một kiểu gì đó đại loại như vậy, và những người nghiên cứu họ lấy những đoạn clip ngắn đó và họ làm líu lo ríu rít (warbled) những từ ngữ lên (ND: nâng tông giọng) để mà bạn không thể hiểu được những từ ngữ mà đang được nói được truyền tải. Vậy nên nghe nó như: Há bà là lúp lúp ha bà la lú hà bà là là. Phải không nào. Và rồi họ hỏi những người tham gia đánh giá những đoạn clip này dựa trên sự ấm áp và khả năng làm được việc phải không nào và một lần nữa sự nghiên cứu này đã được lặp lại lần nữa và lần nữa nhiều lần lắm rồi. Hãy tưởng tượng trong một giây là bạn được hỏi để xem một đoạn clip của gobbledygook (nói ba xàm ba láp) (LH: Yeah để thấy liệu họ có tự tin hay không) Họ có thông minh hay không, bạn có thích họ không, yeah. Và người ta thực hiện theo. Điều mà các nhà nghiên cứu tìm ra rằng những bác sĩ mà có đánh giá thấp nhất về sự ấm áp và khả năng làm được việc có mức độ cao nhất của những vụ kiện tụng họ đã không làm đúng chức trách hành nghề đúng theo y đức (malpractice lawsuits) và điều đó hàm ý nghĩa rằng (ám chỉ ra rằng) chúng ta không chỉ kiện bác sĩ dựa trên những kỹ năng của họ, chúng ta kiện bác sĩ dựa trên cảm nhận của ta về kỹ năng của họ và điều đó xảy ra trong vòng vài giây đầu tiên của việc nghe được họ nói (LH: Vậy nên cách ta truyền đạt là gần như tất cả mọi thứ) Là mọi thứ, nó không chỉ là những từ ngữ mà bạn sử dụng, chúng có ấm áp có tràn đầy khả năng không nó thậm chí là cách làm sao bạn đang nói ra những chữ đó. Vậy nên câu chuyện đầu tiên mà tôi viết ra ở trong sách và đây là phần mở đầu nên nếu mà anh muốn chỉ cần nhìn vào chương mẫu anh có thể. Tôi nghiên cứu phân tích vụ chào mời của Jamie Siminoff, Siminoff là người sáng lập của Ring (LH: Vụ đó không nhận được tiền đầu tư nào cả nhưng rồi sau đó bán được cả tỷ đô là) Đúng rồi, và đây là một người tuyệt vời phải không nào, Jamie Siminoff là một người tuyệt vời, anh ấy có một sản phẩm rất là thành công phải không nào Ring là một sản phẩm rất là thành công, Amazon đã thâu tóm mua lại nó hơn một tỷ đô la (một tỷ đô là phẳng phiu, với chữ B billion dollars). Vậy mà khi mà anh ta vào trong vụ chào mời, và anh ta mở lời chào mời và anh ta không nhận được thương vụ nào. Tại sao lại vậy vậy? Vụ chào mời đó thật làm phiền não tôi (plagued me) bởi vì ngay đây là một anh chàng thông minh với một ý tưởng tuyệt vời nhưng mà những tín hiệu của anh ta mới là vấn đề. Và tôi nghĩ là anh ta đã mất thương vụ của anh ta và đây là một câu nói khẳng định khá là to lớn và nếu bạn thực sự lắng nghe qua nó bạn sẽ nghe thấy được nó. Và tôi nghĩ rằng anh ta mất đi thương vụ trong 10 giây đầu của họ nghe anh ta. Và lý do là bởi vì anh ta thực hiện một lựa chọn đóng cửa phòng trước khi vào. Và trong vụ chào mời của anh ta, anh ta không đi xuống đường hành lang bạn không thấy cái ấn tượng đầu tiên kéo dài đó bạn không có cái chuyển dịch vùng không gian  từ công cộng đến xã hội đến cá nhân, anh ấy đóng cửa và cái mà anh ta làm là (cốc cốc) gõ cửa (LH: Kiểu như hello ai vậy đó ai ở đó vậy) Và họ kiểu như, hello, và anh ấy nói Jamie đây (lên giọng nhấn giọng ở cuối). Vậy nên anh ta đã hỏi tên của chính anh ta, vậy nên khi bạn là một shark và bạn đang cố gắng có một ấn tượng đầu tiên về một ai đó mà không thấy họ và bạn nghe một sự nhấn nhá câu hỏi được dùng trong một câu nói bình thường, bạn bắt đầu ngay lập tức đặt câu hỏi (tôi không biết, tôi không biết Jamie nào cả). Và đó là ngoài ra là bởi vì chúng ta biết rằng những người nói dối thì có khả năng cao hơn nhiều hơn để dùng sự nhấn nhá câu hỏi. Nếu mà anh đã từng chơi qua trò 2 Thật & 1 Xạo, tửng chơi qua trò chơi đó rồi chứ (LH: Yeah) Ok vậy thì 2 Thật 1 Xạo và đây là một mẹo nhỏ cho những ai chơi trò chơi đó là người ta dường như luôn luôn là hỏi lại một lời nói dối họ sẽ kiểu như ồ de 2 Thật & 1 Xạo um, tôi có một con cá vàng, tôi là một người ăn chay, và tôi yêu chó. Họ gần như luôn luôn cao tông giọng lên trong câu xạo của họ và đó là bởi vì khi chúng ta nói xạo chúng ta không biết liệu bạn có tin tưởng mình không. Vậy nên theo một cách tiềm thức, chúng ta tự bộc lộ điều đó ra luôn. Vậy nên Jamie bắt đầu vụ chào mời của anh ta và anh ta không có một ấn tượng đầu tiên nào cả anh ta không làm bất kỳ sự chào hỏi nào cả trong con đường hành lang vào phòng anh ấy đã bỏ lỡ toàn cả cái đi bộ đến đó. Những từ ngữ đầu tiên thốt ra từ miệng anh ấy, không quan trọng là anh ta nói gì, nà na na ná!. Hãy để ý cái nhấn cuối câu đó. Và rồi Mark Cuban nói, anh có tới đây để mà chào mời mua bán không (nhấn mạnh chữ cuối câu)? Và một lần nữa dùng sự nhấn nhá câu hỏi. Tôi nghĩ điều xảy ra là nó đã làm biểu lộ ra sự khả năng làm được việc của anh ấy và rồi cánh cửa mở ra và anh ấy giải thích ý tưởng này của Ring nó là một cái chuông cửa. Và vấn đề là ấn tượng đầu tiên của anh ta là rất là thấp ở trong khả năng làm được việc (very low in competence) vậy nên anh ấy gặp rất nhiều khó khăn trong việc những shark xem trọng anh ta (ND: cũng như sản phẩm mà anh ta mang lại) (LH: Anh ấy là một cá nhân rất là có năng lực xây dựng lên nền tảng vụ kinh doanh của anh ta phải không nào anh ấy rất là khôn rất là thông minh anh ấy biết công nghệ làm sao để xây dựng sản phẩm đội nhóm tất cả những thứ này có được doanh số bán hàng bất kể nó là gì nhưng mà sự ấm áp không có ở đó đúng không nào nó có vẻ như vậy phải không nào như là sự đáng tin sự lôi cuốn sự ấm áp sự tự tin.) Đúng vậy, anh ấy đã làm giảm dấu hiệu (undersignal) mỗi bước trên con đường, vậy nên anh ta đã làm giảm dấu hiệu của sự ấm áp, anh ta làm giảm dấu hiệu của sự khả năng làm được việc và rồi cố gắng điều chỉnh lên khả năng làm được việc và bạn nghe trong phần còn lại của vụ chào mời (LH: Anh ta cố gắng xây dựng nó lên lại anh ấy kiểu như nhưng mà chúng tôi đã làm điều này chúng tôi có công nghệ này) Và rồi tiền của anh ta và rồi cái thứ này và rồi vậy nên anh ta không thể có được lấy lại được nó rồi. Anh ấy không thể lấy lại nó rồi. Vậy là tôi nghĩ là tôi xem vụ chào mời đó và tôi phân nhỏ nó ra trong cuốn sách của chuyện gì xảy ra vậy của một chàng trai tuyệt vời mà có một ngày tồi tệ và tôi nghĩ là nếu bạn biết, bạn biết là anh ấy đã soạn thảo sẵn những câu trả lời trên anh ấy đã chuẩn bị kỹ cho vụ chào mời đó và anh ấy có những câu trả lời ngôn ngữ rất là tốt (really good verbal answers). Có một vài lần mà tôi nghĩ điều này cũng xảy ra cho những ai mà luyện dợt lại hơi quá nhiều lần (over rehearse). Vậy nên nếu mà bạn có một buổi phỏng vấn hay là một cuộc thuyết trình thì bạn làm gì, bạn tập dợt trước phải không nào (LH: Đúng vậy) bạn luyện tập câu trả lời hoàn hảo, điều đó có thể làm ngăn cản đường bạn bởi vì nếu bạn tập luyện dợt câu trả lời hoàn hảo và đây chính xác là điều mà đã xảy ra với Siminoff những người rất là thông minh hay làm điều này, anh ấy sẽ nghe một câu hỏi từ một shark, thường là một câu hỏi đầy thách thức bởi vì họ thực sự như kiểu đẩy ép anh ta trên thương vụ này và họ không tin anh ta, không ai tin anh ta, họ đều nghĩ rằng, ôi không thị trường có quá đông sản phẩm này rồi nó sẽ bán không được đâu, sẽ không hiệu quả làm được đâu. Họ theo đúng nghĩa đã nói điều đó với anh ta (LH: Hahaha) và ok tôi có một sản phẩm chuông cửa Ring trên cửa trước của tôi, yeah và họ theo đúng nghĩa nói vậy với anh ta, và họ không thể tin tưởng anh ta được bởi vì điều gì xảy ra là họ sẽ hỏi anh ta một câu hỏi và anh ta bắt đầu trả lời nó thật tự nhiên (organically) và rồi anh ta sẽ chuyển sang câu trả lời đã được tập dợt trước của anh ta (rehearsed answer) (LH: Oh yeah, lắc đầu) vậy nên bạn có thể sẽ nghe, ồ de de chúng tôi có theo dõi thì trường, và (ND: bắt đầu câu trả lời được tập dợt) sự thu hút thị trường ở Mỹ của tôi trong 5 năm trở lại đây là rất tuyệt vời trong thực tế trong 5 năm vừa rồi chúng tôi đã bán được X một số lượng nào đó. Và rằng bạn sẽ kiểu như con robot này là ai vậy? (LH: Yeah đúng rồi, chỉ cần nói điều gì ở trong tim bạn chỉ cần nói nó ra thật là tự nhiên) Đúng rồi, vậy nên tôi nghĩ là, um, bạn có thể là người thông minh nhất trên thế giới, bạn có thể có những ý tưởng tuyệt vời nhất, nhưng mà nếu bạn không chia sẻ chúng theo đúng cách, thì bạn sẽ không giúp những người khác giúp bạn được và đó là vì sao, và điều đó làm tôi thực điên lên khi những người thông minh không thể làm cho những ý tưởng của họ thực sự được lắng nghe và vụ chào mời đó làm tan nát tôi, tôi cảm thấy thật tệ giùm cho anh ấy nhưng mà anh ấy cuối cùng cũng đã thành công anh ấy giờ ổn rồi phải không nào anh ấy đang làm quá tốt. (LH: Khi mà anh ấy là shark khách mời hay sao đó) và điều mà tuyệt vời là khi mà bạn nhìn anh ta bước vào căn phòng với tư cách là một shark bạn có thể thấy được sự khác biệt, bạn có thể cảm nhận thấy sự khác biệt (LH: Sự tự tin) Anh ta đi vào phòng, anh ta đi xuống hành lang, anh ta cười anh ta cử chỉ chào tay hey chào mọi người thật là tốt gặp mọi người. Anh ta bắt tay và anh ta làm tất cả mọi thứ mà anh ta đã không làm trong vụ chào lúc đó (original pitch) và bạn có thể thấy rõ sự khác biệt và anh ta là cùng một người, cùng một người cùng những ý tưởng giống nhau, những bộ đồ tương tự giống nhau. Anh ta trông như là một con người khác vậy đó.

LH: Tuyệt vời. Đó không phải là bạn nói cái gì mà là cách bạn nói nó làm sao. Um làm sao bạn thể hiện bản thân ra và những từ ngữ của bạn ra uh và những từ ngữ của bạn (ND: Cố tình nhấn mạnh nâng giọng lên)

VVE: Hahaha.

LH: Tôi tò mò về việc này. Có một chủ đề lớn ngoài kia hiện nay. Tôi vừa mới làm một cuộc phỏng vấn gần đây với Tiến Sĩ Romini người mà là một nhà tâm lý học nhà trị liệu học (therapist psychologist) nói về rối loạn nhân cách ái kỷ (narcissism) rất là nhiều hôm nay. Cô có thể nói cho tôi sự khác biệt giữa sự lôi cuốn cuốn hút (charisma) và sự tự yêu bản thân (narcissism). Và làm sao để bạn có thể nhận ra là khi nào một ai đó là thực sự ấm áp và quan tâm và có sự cuốn hút so với một người mà sử dụng những kỹ năng hay là công cụ của sự lôi cuốn cuốn hút trong cách tiếp cận mang tính tự yêu bản thân hướng đến sự điều khiển có lợi về cho phía mình (thao túng, manipulating), kiểm soát (controlling) và có được những gì mà họ muốn ở trong cuộc sống?

VVE: Vậy nên, và đây là nỗi sợ lớn nhất của tôi với cuốn sách này. Và đây là nỗi sợ duy nhất lớn nhất của tôi và nó là một vấn đề đối với tôi khi mà tôi mới bắt đầu viết về nó là tôi sẽ thành thật ở đây là bạn có thể sử dụng quyển sách này cho việc thao túng kiểm soát người khác (LH: Yeah đúng rồi, và tất nhiên rồi) và điều đó làm tôi sợ. (LH: Và khi một người thông minh mà mang tính chất tự yêu bản thân (kiểm soát người khác, narcissistic) thì sẽ học nghiên cứu tất cả mọi thứ và rồi bắt đầu sử dụng những điều đó) Điều đó là cái làm tôi sợ (LH: Vậy nên làm sao để ta phân biệt được điểm khác biệt những dấu hiệu rất là nhẹ tế nhị thôi đây là những tín hiệu rất là nhẹ rất là nhẹ thôi) Rất là nhẹ, vậy nên chúng ta đang nói về từ to lớn cho đến nhỏ nhẹ phải không nào, nó giống như là kiểu có một dãy của những dấu hiệu đó, vậy nên đầu tiên là đó là nỗi sợ lớn nhất của tôi về cuốn sách này là người ta không có những ý định đúng đắn và hy vọng của tôi là rằng chúng ta có thể dùng những sức mạnh này cho việc tốt và không phải ác xấu đó là thứ thứ nhất, bạn có thể nếu mà bạn muốn, nhưng mà đây là tin tốt lành đây, và có một vài một số những dấu hiệu cụ thể mà chúng ta không thể kiểm soát và nếu rằng mà bạn có những ý định không tốt thì chúng sẽ bị rò rỉ ra. Vậy nên tôi gọi chúng là những dấu hiệu của vùng nguy hiểm, vậy nên trong cuốn sách tôi nói về có 4 loại dấu hiệu khác nhau, đó là, cực kỳ ấm áp (highly warm), không lời (non-verbal), có lời (verbal) và âm giọng (vocal) vậy nên đây là những cái mà làm cho bạn trở nên cực kỳ ấm áp cực kỳ đáng tin cậy rất là dễ mến, có những dấu hiệu cho sự có khả năng làm việc cao, verbal (ngôn từ), non-verbal (phi ngôn ngữ), vocal (âm giọng) và rồi có cả charismatic sự cuốn hút, những người mà làm quá tốt đí kiểu như họ chỉ là thật là tuyệt vời, và cái cuối cùng là những dấu hiệu trong vùng nguy hiểm, những dấu hiệu vùng nguy hiểm là những dấu hiệu mà mang chúng ta vào rắc rối, đó là những dấu hiệu mà những người nói dối dùng, cái cách mà chúng ta làm rò rỉ ra sự cảm giác tội lỗi và sự nhục (guilt and shame), thực chất ra thì sự nhục không phải là một thứ xấu nó chỉ là khi mà bạn có cảm giác tội lỗi rằng bạn đã làm gì đó sai trái. Vậy nên trong vùng nguy hiểm, nó rất là khó để mà ngăn cản ngăn chặn lại những dấu hiệu đó (inhibit those cues) vậy nên tôi dạy cho các học trò của tôi bởi vì tôi muốn họ có thể nhận diện phát hiện ra được chúng (LH: Ok. Vậy những dấu hiệu đó là gì). Ok, vậy nên có một đống khá nhiều nhưng mà hãy cùng nói về càng nhiều dấu hiệu nhất ta có thể (LH: Ok chắc chắn rồi. Và đây có thể là một người nào đó mà rất là thành đạt, một người nào đó mà đã đạt được rất nhiều và một người nào đó mà có khả năng là trông có vẻ như là rất đáng tin cậy một người nào đó mà có thể ở trong một vị trí quyền lực làm chủ một doanh nghiệp hay là có một sức ảnh hưởng nhất định nào đó trên mạng hay là một thứ gì giống như đó phải không nào). Yeah yeah. (LH: Họ cực kỳ thành công, họ có thể là thành công họ có thể trông rất là đáng tin cậy (credible, trustworthy)) Đúng vậy. (LH: Nhưng mà có thể là siêu narcissistic ở bên dưới bên trong) Đúng như vậy, đúng như lời anh nói và có một vài dấu hiệu trong vùng nguy hiểm mà chúng ta có thể kiểm soát cái mà một người mang đầy tính kiểm soát thao túng (manipulative person) có thể ngăn chặn được phải không nào. Vậy nên ví dụ như một người mà tôi tìm thấy rằng và tôi nói ở trong cuốn sách là Lance Armstrong. Và Lance Armstrong, cho những ai trong số các bạn chưa biết, cảnh báo trước tiết lộ tình tiết (spoiler alert), Lance Armstrong chơi doping (ND: trong môn thể thao đua xe đạp). Và một vài bạn đọc của tôi kiểu như, có những tiết lộ trước tình tiết trong cuốn sách, và tôi kiểu như bạn chưa nghe qua điều đó hả và tôi cũng có nói về cô ca sĩ Britney Spears trong quyển sách bởi vì có những dấu hiệu rất là thú vị cô ấy biểu đạt ra cái mà tôi nghĩ tại sao chúng ta lại lo lắng về cô ấy và tại sao các fan của cô ấy lại lo lắng cô ấy cho thấy rất nhiều những dấu hiệu trong vùng nguy hiểm (LH: Yeah). Vậy nên Lance Armstrong trong một trong những buổi phỏng vấn đầu tiên sớm giai đoạn đầu của anh ta trên chương trình trực tiếp Larry King, và anh ấy được hỏi về doping, và anh ấy làm cái mà được gọi là một cái túi môi (lip purse chúm môi), chúng ta để môi ta ép dẹp lại thành một đường thẳng, chúng ta ép môi ta lại với nhau đó là một cử chỉ toàn cầu mang ý nghĩa nắm giữ lại, vậy nên khi mà ta đúng nghĩa đang cố gắng giữ một điều gì đó lại hay là giữ một cái gì đó níu nó lại hay là chúng ta không thích những điều đang được nói hay là nghe, chúng ta làm kiểu như (nhúm cái môi lại) và bạn sẽ nhận ra rằng khi mà một ai đó được hỏi điều mà họ không thích và khi một ai đó phải nói dối và rất là nhiều lần vậy nên chúng tôi làm một cuộc thí nghiệm rất là to lớn (khủng, massive experiment) trong phòng thí nghiệm của chúng tôi nơi mà chúng tôi yêu cầu người tham gia gửi vào những video của họ đang nói dối, thực sự ra bạn có thể chơi trong cuốn sách, nó gọi là Hãy thử nói dối tôi đi, vậy nên tôi có bạn đây để bạn đây nói dối thử với tôi, hãy chơi trò chơi Hãy thử nói dối tôi đi để mà chẩn đoán những câu chuyện của chính bạn (LH: Thú vị thật) nó rất là quan trọng để mà biết những câu chuyện của chính bạn bởi vì bạn nên biết những dấu hiệu vùng nguy hiểm của bạn là gì khi mà bạn để lộ chúng và bạn nên biết chúng, nó là tốt khi mà biết chúng ở trong túi của bạn (LH: Wow), hãy chơi trò này với bạn đời của bạn phải không nào, bạn cũng muốn họ biết chúng là gì phải không nào. Um, vậy nên một thứ mà chúng tôi nhận ra rằng trong những lời nói dối đó là một trong những dấu hiệu to lớn nhất, và trong trò chơi Hãy thử nói dối tôi đi, chúng tôi yêu cầu bạn làm hai việc, chúng tôi yêu cầu bạn nói với chúng tôi một câu chuyện xấu hổ, câu chuyện xấu hổ nhất của bạn và rồi một câu chuyện xấu hổ nói xạo và chúng tôi muốn biết rằng liệu chúng tôi có thấy được sự khác biệt nếu mà chúng tôi cắt đoạn clip ra thì chúng tôi có biết được cái nào là kể chuyện nói xạo không. (LH: Ôi trời ơi nó sẽ thật là thú vị đây) Và đúng như vậy và nó là thật là tuyệt vời, bạn thấy cùng những dấu hiệu của vùng nguy hiểm lặp lại và lặp lại nhiều nhiệu lần nữa y chang nhau như vậy, ngay trước khi mà một ai đó sắp sửa nói xạo và kể câu chuyện xấu hộ xạo của người đó, họ sẽ nói và họ chúm môi lại (lip purse) và đó là bởi vì chúng ta không thích nói xạo cơ thể chúng ta biết điều đó sẽ khiến ta gặp vào rắc rối (lâm vào nguy hiểm nguy kịch) vậy nên chúng ta kiểu như hãy dừng nó lại dừng nó lại dừng nó lại và chúng ta giữ níu kéo bản thân ta lại và bạn hỏi một ai đó. Bạn hỏi một người phụ nữ, cô nặng bao nhiêu cân vậy, cô ấy sẽ kiểu giựt người lại chúm môi lại bởi vì không một người phụ nữ nào muốn nói về cô ấy nặng bao nhiêu cả vậy nên đó là một cử chỉ níu giữ lại và vậy nên đó là cái thứ đầu tiên là bạn sẽ muốn tìm kiếm nhìn vào một số trong những dấu hiệu lớn hơn của sự cử chỉ níu giữ lại, chúm môi lại là một cái, một sự hành vi cách xa ra đột ngột vậy nên chúng ta ngoài ra cũng để ý nhận thấy rằng những người nói xạo trong phòng thí nghiệm của chúng tôi họ muốn như kiểu như tránh xa ra khỏi sự lừa dối câu nói dối đó kiểu như là nó có mùi thối gì đó (lùi người lại tay che đẩy ra) (LH: Umm hmm) vậy nên như là khi họ đang kể câu chuyện xấu hổ nhất của họ, họ sẽ giống như nghiêng người vào sử dụng những cử chỉ luôn luôn rất là xấu hổ, và hãy nhớ là những câu chuyện xấu hổ là mang tính tiêu cực (LH: Đúng rồi) Nó không giống như đó là một kỷ niệm ký ức tích cực gì cả nó giống như và người ta kiểu như và họ làm cái chạm vào thật xấu hổ nhục nhã, cái chạm vào thật xấu hổ nhục nhã là khi mọi người đụng ngón tay của họ vào bên hông trán của họ (LH: Cái này xảy ra rất là nhiều) ôi trời ơi, tôi thật là xấu hổ. (LH: Vậy nên khi mà người ta họ nói sự thật là họ làm như vậy chạm tay vào một bên trán) Đúng vậy bởi vì họ thực sự là xấu hổ phải không nào và đây tất cả là những tốt, tức là hòa hợp thống nhất (congruent) phải không nào chúng ta đang thấy những cử chỉ sự xấu hổ và nỗi nhục chúng ta đang thấy những dấu hiệu không lời tiêu cực người ta lắc đầu người ta như là tôi không thể tin được điều đó xảy ra phải không nào như là họ họ thật là bực bội khó chịu rằng điều đó đã xảy ra, chúng ta đang thấy những cái nghiến răng chúng ta đang thấy nỗi sợ chúng ta đang thấy những nỗi buồn, thống hợp (thống nhất phù hợp) phải không nào những cảm xúc thống nhất (ND: với những dấu hiệu) như vậy, còn trong những câu chuyện kể tệ chúng ta thường thấy người kể chúm môi lại và rồi cố gắng chạy trốn ra khỏi điều đó và họ sẽ nói một câu và rồi họ sẽ rồi (ND: ngả lưng về sau) bạn biết đó và rồi (LH: Hahaha) Và rồi họ theo đúng nghĩa họ ngồi càng xa nhất có thể tránh ra lời nói dối mà họ có thể họ sẽ ngả người họ về sau và đôi khi họ ngả đầu họ về sau trong ghế ngồi. Và đó là bởi vì theo mặt cơ thể chúng ta muốn giữ khoảng cách bản thân ta ra những thứ mà chúng ta không thích vậy nên chúng ta sẽ nhìn vào những dấu hiệu như là chúm môi, đột nhiên cách xa bản thân và rằng có rất là nhiều dấu hiệu khác mà chúng ta không thể kiểm soát, tốc độ nháy mắt là một dấu hiệu nữa, hành vi che mắt là rằng những người nói xạo có những cái lần chớp mắt cao hơn (LH: Họ nháy mặt nhiều hơn) Yeah đúng rồi, thực ra là Britney Spears cô ấy có một cuộc phỏng vấn rất là thú vị tôi thực sự là đã phân nhỏ đoạn phỏng vấn này trên kênh YouTube của tôi, bạn không cần phải xem quyển sách nếu bạn muốn xem nó. Tôi phân nhỏ ra những dấu hiệu trong cuộc phỏng vấn sớm này cái mà ngay trước con thuyền bảo thủ (conservative ship) bắt đầu vậy nên rất là rất là rất là nhiều đầy những dấu hiệu bởi vì nó là ngay trước khi mà điều đó xảy ra cô ấy được hỏi một câu hỏi rất là khó và cô ấy đột nhiên tốc độ nháy mắt của cô đi từ nháy mắt bình thường cho đến nháy mắt nhiều nhanh cao, vậy nên cô ấy bắt đầu nháy mắt cô ấy rất là nhanh như vậy nè (ND: Cô VVE miêu tả cách Britney nháy mắt nhanh). Đó là bởi vì khi mà chúng ta rất là hồi hộp chúng ta theo đúng nghĩa muốn đóng lại các tác nhân kích thích để không thấy những gì đang diễn ra để mà chúng ta có thể xử lý điều gì đang diễn ra vậy nên tốc độ nháy mắt là một dấu hiệu mà rất là nhiều người mà mang tính thao túng kiểm soát người khác không thể kiểm soát và trong thực tế khi mà tôi chia sẻ điều này người ta kiểu như ồ tôi biết một người rất là mang tính thao túng kiểm soát (narcissistic manipulative) người mà có tốc độ nháy mắt rất là cao (LH: Thật thú vị) bởi vì họ theo đúng nghĩa đang cố chặn ra câu nói dối hay là sự thao túng đó (the lie or the manipulation) và nghe họ nói họ nói thì rất là hay rất là ổn nhưng mà họ kiểu như rất là đang xử lý rất nhiều và bạn kiểu như tại sao họ lại nháy mắt nhiều đến như vậy và đó là bởi vì họ đang cố gắng để xử lý thông tin (LH: Ôi trời chúa tôi, trời đất ơi). Vậy nên biết những dấu hiệu đó là không phải hoàn toàn xấu trên bản thân của chúng nhưng mà nó là quan trọng để mà biết những dấu hiệu đó trông như thế nào để mà bạn có thể phát hiện phát giác ra chúng. Và tôi thực sự nghĩ tôi thực sự nghĩ những con người thao túng kiểm soát sẽ bị phát hiện đến phút cuối cùng mà thôi. (LH: Umm đúng rồi, gật đầu). Nó rất là khó để mà giả bộ lên được khả năng làm được việc. Nó rất là khó để mà làm giả bộ lên sự ấm áp. Nó rất là khó để mà giữ duy trì được nó. Và vậy nên cho cuộc chơi đường dài, đúng vậy bạn có thể học một vài một số trong những dấu hiệu này và cố gắng làm thuần thục chúng (master your way around them) nhưng mà cho cuộc chơi dài điều đó rất là khó. Ý tôi là hãy nhìn vào bạn biết đó Theranos (ND: Tập đoàn sức khỏe) vậy thì um Elizabeth Holmes, cảnh báo tiết lộ tình tiết trước, những chẩn đoán của họ không cho ra kết quả ổn tí nào. Tôi có cảm giác như tôi gần như luôn luôn phải nói cái câu đó (ND: Cảnh báo tiết lộ...). Vậy nên một trong những dấu hiệu khá thú vị của cô ấy là tôi không biết liệu anh có bao giờ từng xem buổi nói chuyện của cô ta cô ấy có một cái thật sự, cô ấy dùng một giọng nói thật sự rất là trầm như là giả bộ trầm như là ở dưới đây (LH: Uh huh) và người ta thường nói ủa cái giọng đó có thật không vậy, đó là bởi vì cô ấy đọc được trong một số cuốn sách về dấu hiệu mà không phải là của tôi bởi vì sách của tôi chưa xuất bản ra ngay lúc đó ôi cảm tạ trời đất cô ấy đã đọc được trong một số cuốn sách nào đó rằng có một tông giọng trầm hơn làm cho bạn trông có khả năng làm việc hơn và điều đó là đúng. Những nghiên cứu đã tìm thấy rằng những người mà dùng phần phía trầm hơn của tông giọng tự nhiên của họ được xem là có năng lực và điều đó là đúng cho cả nam và nữ. Vậy nên anh có một tông giọng rất là trầm và nó giúp bổ trợ cho anh rất là tốt. Khi mà tôi đang nói chuyện ở đây, tôi đang cố gắng dùng phần trầm nhất của giọng tự nhiên của tôi (natural register), khi mà tôi nói chuyện với đứa con nhỏ của tôi, giọng tôi cao hơn tới ở trên tận đây. "Hey bé ơi, con sao rồi" Nhưng mà nếu mà tôi trả lời toàn cuộc phỏng vấn này với cái giọng kiểu này nó sẽ khiến cho anh phát điên lên mất (LH: Đúng đúng rồi, cô sẽ không cảm thấy là có năng lực). Đúng rồi, và tôi sẽ không và người ta sẽ kiểu như ồ không tôi không thể xem trọng được cô ấy rồi. Vậy nên cố Elizabeth đã đọc bài nghiên cứu đó (LH: Và làm cho tông giọng mình một khoảng octave quãng tám thấp hơn) Và đúng rồi như là anh nói đó, cô ấy làm tông giọng mình trầm hơn một octave, vậy nên đó không phải là giọng tự nhiên của cô ấy, nó giống như là một bước trầm hơn so với tông giọng của cô ấy cô ấy kiểu như nói chuyện như vậy nè. Cái điều mà trong cuộc phỏng vấn cô ấy sẽ nói chuyện kiểu như vậy và bạn sẽ nghe được nó rằng nó không hề nghe tự nhiên tí nào và một phần của cảm giác cơ thể (body sense?) bạn sẽ tự hỏi rằng tại sao cô ấy nói giọng trầm quá vậy nghe nó không tự nhiên chút nào và nó lộ ra rằng khi mà cô ta uống say những người nhân viên của cô ta để ý rằng cô ấy trở về tông giọng bình thường của mình (LH: Wow) Vậy nên có những dấu hiệu mà cuối cùng thì, (LH: Đừng dùng thức uống có cồn, haha) Haha, đừng dùng thức uống có cồn. Đó là toàn bộ luận điểm, phải không nào. Đừng uống thức uống có cồn (LH: Hay là bạn sẽ bị phát hiện liền) Vậy nên là bạn không thể giữ giả bộ dấu hiệu quá lâu đến thế được (LH: Đúng rồi). Và nó là cô ấy đang giả bộ lên dấu hiệu đó chúng tôi nghĩ là.

LH: Tôi nghĩ bạn ngoài ra cũng là chỉ là cơ thể của bạn nằm ở ngoài sự ngay thẳng thanh liêm. Như là càng nhiều bạn đang cố níu giữ lại điều gì đó bạn đang nói một lời nói dối hay là bất cứ thứ gì ý tôi là tôi cảm giác được điều này từ trong quá khứ bởi vì tôi đã nằm ở ngoài sự thanh liêm trong cuộc sống của tôi ở những thời điểm giai đoạn khác nhau của tuổi thơ ấu đến tuổi trưởng thành phải không nào, những lời nói dối trắng không gây hại ai cho đến những thứ lớn hơn. Giấu ba mẹ tôi hay là bất cứ gì đó (VVE: Ồ những cái đó thì cảm giác thật đúng tồi tệ). Vậy nên bạn cảm giác như cái gì đó ở bên trong bạn cảm thấy vụt tắt đi phải không nào và rồi bạn phải cố gắng tiếp tục giữ cái lời nói dối đó để không bị tuột và bạn kiểu như ôi trời mệt quá và đến phút cuối cùng nó cũng sẽ nổ thôi (ND: Vì bản chất nó là một lời nổ ngay từ lúc đầu kkk) hay là bạn sẽ có một cơn đau tim (VVE: Nó có thể bị rò rỉ ra) Nó sẽ rò rỉ ra những dấu hiệu.

VVE: Bạn làm rò rỉ ra những dấu hiệu đó và kiểu như đó là những dấu hiệu mà chúng tôi đang tìm kiếm đang nhìn vào như kiểu là tôi muốn bạn nhìn tìm kiếm những dấu hiệu đó bởi vì khi mà một thứ gì đó cảm thấy tồi tệ như kiểu là thậm chí như khi một cái điều gì đó là cảm thấy xấu tồi tệ, thậm chí chỉ như khi vừa ban nãy khi mà anh đang nói về nó cảm thấy thật tồi tệ, thì tông giọng của anh thay đổi (LH: Ồ đúng rồi) chỉ vừa lúc nãy thôi. Bởi vì khi mà bạn nghĩ về ồ và tôi đang nghĩ về việc gặp một người toxic (độc hại) và tôi biết rằng người ta chắc chắn có những con người độc hại trong cuộc đời của họ và đây là vì sao những người độc hại thật là một thử thách để đối mặt bởi vì những người độc hại đặt ta vào nằm ngoài sự thanh liêm sự ngay thẳng. Những người độc hại bắt buộc chúng ta dùng những dấu hiệu của sự ấm áp khi mà chúng ta không muốn dùng tí nào. Và giờ ta có thể làm điều đó (LH: Umm ý cô là sao, bạn phải tử tế với họ hay sao) Yeah đúng rồi, vậy nên nếu mà bạn có một người độc hại và đây là một cái gai và tôi nghĩ là ở trong những công trình nghiên cứu của tôi tôi muốn tất cả mọi người là con người bản thân tốt nhất của họ tôi muốn rằng họ xuất hiện ra như là bản thân ấm áp và có năng lực nhất của họ. Nhưng mà nếu đó là một người độc hại thì sao làm sao mà bạn làm được điều đó theo sự chân thành đúng nghĩa đây (authentically)? Và đây là điều mà rất khó với lại những người độc hại bạn có một đồng nghiệp hay là bạn làm chung hay là một thành viên trong gia đình mà bạn không có thích phải không nào và bạn phải phá vỡ ra những dấu hiệu ấm áp giả vờ, ôi hi xin chào bạn khỏe không nào (LH: Hahaha đúng vậy) phải không nào vậy thì chúng ta làm gì chúng ta cười giả bộ ồ gặp bạn thật là tốt (LH: Yeah) và tôi trông không giống như thế phải không nào. Hay là chúng ta nói oh yeah vậy thì làm sao, điều đó nghe có vẻ hay đó chúc mừng (LH: Hahaha) phải không nào (LH: Và giờ những gốc rễ LA đang quay trở lại với cô) phải không nào, và đó là lý do vì sao những người độc hại là một thách thức đối với ta là vì họ đến vào trong cuộc sống của ta và chúng ta biết là chúng ta phải nên ấm áp với họ và vậy nên chúng ta cố gắng gồng ép cái âm thanh ấm áp đó và nó thoát ra kiểu như hơi gượng ép và nó làm cho chúng ta kiểu như cảm thấy hơi tệ và rồi chúng ta lại cố gắng bù đắp thêm nhiều hơn vào cho nó và bạn biết không liều thuốc giải ở đây là không học thêm bất kỳ những dấu hiệu sự ấm áp nào nó là đến lúc phải loại bỏ khỏi những người độc hại (LH: Umm) Tôi nghĩ đó như là tác dụng phụ (LH: Đúng rồi) của cuốn sách nó như là (LH: Đừng giữ những người như vậy xung quanh). Đừng giữ những người như vậy xung quanh bởi vì những dấu hiệu sẽ bị rò rỉ vậy nên hãy đặt rõ ranh giới (LH: Vậy thì ý cô là sao, nó sẽ rò rỉ như là sự thanh liêm ngay thẳng của bạn sẽ bị rò rỉ bởi vì bạn đang liên tục cố gắng tử tế nhưng mà nó là nằm ngoài sự thanh liêm ngay thẳng (ND: Nghĩa là chỉ đang giả vờ làm điều đó thôi) bởi vì bạn không muốn làm như vậy phải không nào.) Đúng rồi, phải phải đó là chính xác là đúng. (LH: Vậy nên cơ thể bạn kiểu như tôi đang làm một cái điều gì đó mà không có đúng bản chất của tôi (authentic to me) (VVE: Đúng rồi đó) (LH: bởi vì tôi cảm thấy như tôi phải làm với cái người này và càng thường xuyên hơn mà bạn làm điều này thì bạn sẽ cảm thấy nằm ngoài sự thanh liêm với bản thân bạn. Nhấn mạnh chữ bạn lên giọng) Đúng rồi, như là một câu hỏi, như anh hỏi tôi, thì tôi nói là đúng rồi đúng là nó đó. Điều đó là hoàn hảo bởi vì anh đang đặt một câu hỏi và tôi trả lời biết là đúng rồi đó. Và nếu bạn cho phép những người độc hại bước vào cuộc sống của bạn, đặc biệt là nếu mà không có những ranh giới chúng ta nhất định phải có một số một vài những người kiểu dạng đó mà chúng ta phải xử lý với, và nếu bạn không có ranh giới cho họ, họ vào cuộc đời của bạn và bạn phải làm giả lên sự tử tế giả bộ và điều đó cảm giác rất là tồi tệ.

LH: Điều gì xảy ra nếu mà, hãy chỉ nói là có một người mà bạn không thích (VVE: Yeah) có thể là họ độc hại có một người mà bạn không thích và bạn không thích tử tế với họ bởi vì bạn cảm thấy như tại sao tôi phải tôi chỉ không không có gì cả chỉ là không phải là người hợp với tôi phải không nào (VVE: Chắc chắn rồi) hãy giả sử như là bạn đang ở trong môi trường làm việc (VVE: Yeah) và bạn ở một công ty mà có 50-100 nhân viên mà bạn đang làm việc với bạn đang trong một đội nhóm với và bạn chỉ kiểu như là ok tôi đang ở đây (VVE: Yeah) vậy thì như vậy là nó là tốt hơn để mà là không chân thật (inauthentic) và nói xạo và hành động tử tế xung quanh người này giả bộ thân thiện ôi hôm nay bạn thế nào rồi tôi có hứng thú mặc dù là bạn đã ở đó 6 tháng đến 1 năm và bạn nhận ra rằng bạn thực sự không thích họ chút nào hay là nó là tốt hơn để mà đến nói thẳng với người đó sau 6 tháng là bạn biết điều gì không tôi chỉ muốn là hoàn toàn thành thật và không giả vờ với bạn bởi vì tôi cảm thấy như tôi đã khá giả bộ rằng tôi không thể kết nối với bạn tôi không thích bạn tôi nghĩ bạn đang nằm ngoài sự thanh liêm liêm chính ngay thẳng tôi nghĩ bạn không chân thật và có lẽ là tôi đang mang tính phán xét (judgmental) nhưng mà tôi thà rằng thành thật với bạn thay vì giả bộ giả vờ tử tế đối với bạn.

VVE: Ok, đó là lựa chọn a và b, tôi có thể đưa ra c không. (LH: Chắc chắn rồi) vậy nên tôi không tin vào rằng hãy giả bộ nó cho tới khi bạn làm được nó (fake it until you make it). Vậy nên tôi cố gắng để không đưa ra kiểu như giả vờ giả bộ nó lên, tôi không chơi kiểu đó, tôi chỉ nghĩ là nó thật là mất hơi sức, tôi nghĩ là nó sẽ rò rỉ thôi. Và lựa chọn thứ ba lựa chọn c mà tôi muốn đưa ra đây là là không giả vờ sự ấm áp nhưng mà làm gấp đôi lên năng lực vậy nên nếu mà bạn đang làm việc với một người nào đó mà bạn không thích cái thứ duy nhất mà bạn phải buộc phải làm với họ là làm hoàn thành việc công việc với họ phải không nào. Bạn phải làm thuần thục những tác vụ nhiệm vụ của bạn, bạn phải ở trong nhiệm vụ và bạn phải hồi đáp lại email (responsive to email) vậy nên đó là cái thứ mà bạn có thể chân thật về (authentic about) bởi vì để làm công việc của bạn bạn buộc phải có thể hòa hợp kết hợp với họ trong một hoàn cảnh bối cảnh chuyên nghiệp vậy nên tôi sẽ bỏ qua hết tất cả mọi thứ những thứ sự ấm áp giả bộ (LH: Đi thằng vào sự khả năng làm việc luôn) Yeah đúng không nào hãy giữ vào nơi mà bạn cảm thấy bạn chân thật, kiểu như là tôi không cần nghe biết về cuối tuần bạn làm gì tôi không cần phải đến ăn lúc giờ vàng (happy hour) với bạn tôi không cần một cái giả bộ ngồi với bạn uống cà phê nhưng mà bạn biết sao không chúng ta có thể cùng nhau hoàn thành công việc (get stuff done) bạn biết đó chúng ta sẽ hòa hợp thẳng hàng dựa trên mục tiêu (LH: Vậy nên tạo nên những ranh giới xung quanh việc hey hãy đi uống cà phê nào) Tôi quá bận tôi quá bận hôm nay nhưng mà bạn biết đó hãy làm một buổi hội họp ý kiến (brainstorm session) vào ngày mai vào cuối ngày để mà chúng ta có thể thực sự khởi đầu công việc dự án này.

LH: Yeah yeah và vậy nên quay trở về với nhiệm vụ đang trong tay (VVE: Sự khả năng làm được việc) và có thể là bạn có thể là đây là một người mà bạn biết đó 20 giây mỗi ngày tôi phải ở gần bên một người nào đó mà đang cố tình giả bộ ba hoa chích chòe với mọi người và khoan hãy chờ cái đã (VVE: Tôi sẽ hoàn thành công việc) và rồi chuyển tiếp đến nhiệm vụ công việc tiếp theo (VVE: Đúng rồi đó chính xác. Bởi vì ít nhất ra là bạn đang tập trung vào cái nơi chỗ mà bạn có thể là chân thật và ngoài ra mặc dù thậm chí là việc đó có xảy ra trồi lên đi chăng nữa bạn có thể thành thật mà nói ra rằng, cuộc trò chuyện hội thoại có thể kiểu như thế này, hãy nghe này bạn biết đó tôi không thực sự thích kiểu kết nối với nhau ở công sở tôi là về nhiều hơn về hoàn thành công việc tôi muốn về nhà với lại mấy đứa nhỏ của tôi và gia đình của tôi tôi hy vọng rằng điều đó là ổn đối với bạn. Bạn biết đó khi mà chúng ta chung nhau nếu mà nó ổn với bạn tôi có thể sẽ bỏ qua bữa trưa và cho chúng ta kiểu như làm công việc và trở nên thật sự hiệu quả (work it out and be like really efficient) (LH: Yeah yeah) Tôi rất là cảm kích bạn đã làm việc tốt năng suất như thế nào bởi vì nó cho phép tôi được trở về nhà với lại mấy nhóc của tôi sớm hơn. đúng phải không nào điều đó chính là thật là chân thành. Vậy nên điều gì mà bạn có thể cảm kích về họ mà nó mang tính là họ làm được việc (LH: Đúng vậy) Điều gì mà bạn có thể tô điểm sáng highlight về họ mà là mang tính năng lực làm được việc.

LH: Trường hợp nếu mà bạn không cảm thấy là họ ấm áp hay là làm được việc thì sao, kiểu như người này trong nhóm là chỉ, họ không hoàn thành được việc gì cả họ không thông minh cho lắm và họ có một thái độ giả vờ xung quanh tôi cả ngày.

VVE: Ý tôi là điều này còn phụ thuộc vào bạn cảm thấy cảm nhận như thế nào nhưng mà tôi sẽ nói là hãy thẳng thắn đối mặt xử lý với nó đi, như kiểu là bạn phải đi đến gặp sếp của bạn và nói là hey (LH: Chúng tôi phải ở một đội nhóm khác nhau) Bạn nói là kiểu như tôi không biết làm sao (cách nào mà) tôi có thể làm việc hợp tác với người này tôi không muốn là không chân thật nhưng mà tôi nói với sếp là chúng tôi không có lên hoàn thành việc gì cả và những điều đó đang gây ra những vấn đề cho đội nhóm chung. Như là tôi không thích ngó lơ những thứ đó, bạn có thể hy vọng là nó sẽ diễn biến tốt hơn tốt lên nhưng mà hãy hỏi tìm kiếm sự trợ giúp nếu mà bạn có một ai đó trong đội của bạn hay là một ai đó trong cuộc sống của bạn người mà không ấm áp hay là làm được việc và không đối xử với bạn có sự ấm áp hay là sự khả năng làm được việc. Hãy để họ ra khỏi cuộc đời của bạn, dựng lên một ranh giới hay là tìm kiếm một sự giúp đỡ nào đó. Đừng sống cùng với họ, đúng rồi đừng sống cùng với điều đó. Cuộc sống này quá ngắn ngủi để mà cứ tiếp tục cảm sự khả năng làm được việc giả bộ hay là sự ấm áp giả bộ.

LH: Đúng vậy. Cái gì mà là, tôi nghĩ là tôi hỏi cô điều này rồi lần trước chúng ta làm phỏng vấn, cái gì mà là chiến lược sự lôi cuốn (charisma strategy) bạn muốn gọi là chiến lược (VVE: Anh không chắc chắn lắm về điều đó. Anh không chắc về điều đó.). Tôi không biết là từ nào là đúng nhưng mà, đâu là dấu hiệu sự lôi cuốn hay là dấu hiệu xã hội mà bạn đã học được trong 6 tháng trở lại đây mà đã mang lại sự chú ý mới trong cuộc sống của cô nơi mà cô có thể nói, ồ tôi không chú ý đến nó điều đó hoàn toàn nhưng mà giờ những nghiên cứu đã cho thấy rằng khi mà một ai đó làm điều này thì nó giúp cải thiện điều này.

VVE: Có một dấu hiệu mới mà tôi chèn vào trong sách trong bản thảo cuối cùng bởi vì tôi vừa chỉ mới học về nó và điều này được mang lại mang đến cho tôi bởi một trong số những người đọc nam của tôi và tôi quá là tò mò đi. Anh có đồng ý với điểm này không nào Lewis, ok. Đây là điều là cái mà họ nói vậy nên trong cuốn sách tôi có cả một chương về việc cái gật đầu, vậy nên gật đầu những cái gật đầu thể hiện sự đồng thuận đồng ý (xác nhận) từ trên xuống yes, kiểu như bạn là một vinh hạnh, nó thực sự là một sự ấm áp cao nhiều chúng ta yêu thích nó và chúng ta nghĩ rằng nó là tốt vâng đúng vậy thật tuyệt vời, bởi vì những cái gật đầu hàng dọc (từ trên xuống) và nhân tiện đây đây là khác biệt trong những nền văn hóa khác nhau nơi mà họ sẽ gật đầu từ bên này qua bên kia (từ trái qua phải, sideways) đó là gật đầu sang hai bên, đó là khác nha, và gật đầu dọc thẳng trong những nền văn hóa phương Tây là sự đồng thuận, là yes và trong thực tế là những nghiên cứu đã cho thấy rằng, khi bạn gật đầu với tôi chầm chậm từ từ thì tôi nói chuyện 3-4 lần nhiều hơn (LH: Ồ điều đó hay quá thú vị quá) và đó là vì sao anh là một người phỏng vấn giỏi là bởi vì bạn gật đầu kiểu như tiếp đi nói tiếp đi (LH: Tôi chỉ giống như cái con hình nộm đầu lúc lắc ok hay đó ok) Thực ra là anh nói đúng đó, những cái gật đầu từ từ là hãy nói cho tôi nghe thêm đi và gật đầu nhanh là nói nhanh cho xong luôn đi (LH: Ok) Gật đầu nhanh, ok ok tôi hiểu rồi tôi hiểu rồi phải không nào. Đúng rồi đúng rồi. Vậy nên nếu mà bạn muốn một ai đó gói gọn lại nhanh những gì họ đang nói trong một cuộc họp hãy cho họ cái 1-2-3 gật đầu nhanh 3 cái như là tôi hiểu rồi. Nếu mà bạn muốn họ nói tiếp như là một người hướng nội thì hãy kiểu gật đầu chậm chậm từ từ. Ok vậy đó là sự khác biệt đó là số 1. Vậy nên là tôi đã chia sẻ về điều này tôi đã chỉ dạy điều này, và một số những người đọc nam của tôi gửi cho tôi nói là, không Vanessa chúng tôi nghĩ là có một dấu hiệu không lời bí mật giữa những anh chàng (chàng trai) và tôi không biết dấu hiệu này là gì nhưng mà đây là điều mà họ nói, và nếu mà bạn biết một chàng trai nào đó và bạn muốn ghi nhận anh ta theo cách của trai với trai bạn gật đầu ngửa lên. Rất tốt được gặp bạn, nó theo đúng nghĩa như là một cử chỉ cởi mở bạn đang mở rộng ra. Nếu mà bạn không biết một người chàng trai đó, và bạn đang cố gắng ghi nhận sự hiện diện của anh ta bạn làm gật đầu xuống hey xin chào rất tốt được gặp bạn. (LH: Ồ qao điều đó rất là đúng đó) điều đó rất là đúng. (LH: Kiểu như ồ rất vui được gặp anh, gật đầu) Ghi nhận, đúng rồi. (LH: Hey sao rồi anh bạn. Yeah cái dấu hiệu này là đúng đó) Ok ok. Vậy nên tôi đã chèn nhét dấu hiệu này vào trong sách của tôi (LH: Wow, điều này thật là tuyệt vời. Tôi thắc mắc là liệu nó là về mặt sinh học hay là nó là dấu hiệu xã hội hay sao). Ok, ok đây là cách tôi nghĩ và đây là lý thuyết của tôi giả thuyết của tôi (theory) về cái này ngay khi mà tôi nghe được điều này và tôi bắt đầu quan sát tôi hỏi chồng và những người bạn nam của tôi, đây là lý do vì sao điều đó xảy ra khi mà chúng ta biết một ai đó thì chúng ta lộ ra phần cổ (jugular) của ta vậy nên đây là một phần rất là dễ bị tổn thương của cơ thể của ta vậy thì và kiểu như ta đang nói tôi biết bạn, tôi tin bạn hãy nhìn này tôi đang mở rộng cơ thể tôi ra tôi đang ghi nhận bạn và tôi cảm giác tin tưởng với bạn. (LH: Đúng đúng vậy) Khi mà bạn không biết một ai đó nhưng bạn muốn thể hiện cho thấy sự tôn trọng, thì bạn gật đầu xuống để bảo vệ phần cổ của bạn, tôi không biết bạn nhưng mà tôi nhìn thấy bạn tôi thấy bạn nè tôi thấy bạn nè (LH: Tôi ở đây để hỗ trợ bạn kiểu như vậy) Yeah nhưng mà tôi ở đây (ụp cổ xuống) (LH: Kiểu như ê nè dạo này sao rồi) Chính xác là như vậy. (LH: Vâng vâng) Tôi nghĩ nó liên quan đến cái cử chỉ đó đến từ đâu là tôi có biết bạn hay là tôi không có biết bạn. Vậy nên theo ý nghĩa đó (LH: Ồ điều này nghe rất là có lý đó) thì cái gật đầu ngửa lên này là một dấu hiệu cực kỳ ấm áp nhiều, hey anh bạn sao rồi. Nó rất là ấm áp bạn đang để lộ cho thấy phần vùng cổ của bạn và đây là một dấu hiệu của sự khả năng làm được việc cao hello rất vui được gặp bạn (gật đầu xuống) tôi trông trông tôi thật buồn cười tôi không thường làm cái gật đầu đó ok tôi kiểu như hi xin chào giơ hai tay ra quẫy quẫy bạn biết đó (LH: Haha) vậy nên tôi nghĩ là điều đó là thật là ngạc nhiên đối với tôi và có thật là nhiều mà tôi nghĩ là cần được làm hoàn thành như là một danh sách 96 dấu hiệu trong quyển sách phải không nào có những cái đó chỉ mới là bắt đầu, phải không nào. Tôi nghĩ là chúng ta đang khám phá nhiều và nhiều hơn nữa và đó là khi sự hào hứng đến vào và vậy nên đó là dấu hiệu mới mà tôi học được vừa mới gần đây.

LH: Thật tuyệt vời. Và còn về, đâu là 3 dấu hiệu mạnh mẽ nhất về dấu hiệu ngôn ngữ cơ thể của những người lãnh đạo.

VVE: Umm. Và vậy nên đây là khu vực lĩnh vực của sự khả năng làm được việc của thang điểm (spectrum) này phải không nào. Vậy là chúng ta đã nói về sự lôi cuốn, sự ấm áp, sự khả năng làm được việc, sự cuốn hút và vùng nguy hiểm. Ok vậy nên 3 ngôn ngữ cơ thể của những người lãnh đạo. Um, một ví dụ mà tôi đưa ra mà tôi rất là thích chỉ dạy ra từ đó là cuộc tranh luận cuộc đua tổng thống Mỹ giữa Nixon - Kennedy (LH: Ok) anh có bao giờ từng nghe qua cuộc tranh luận gây cấn trong lịch sử này (historical?) chúng ta thậm chí còn chưa sinh ra vào thời điểm này cho nên tôi sẽ hơi sốc nếu như mà anh đã thấy nó. (LH: Vậy thì chúng ta muốn ở trong vùng này vùng có nhiều sự cuốn hút (high charisma)) Đúng rồi đó, đúng rồi đó (LH: Và ta sẽ muốn làm những dấu hiệu đó hầu như là mọi lúc luôn). Vậy nên chúng ta muốn ở trong vùng ngay điểm ngôi sao đó (ND: Điểm ngôi sao ở trong một biểu đồ trong sách của cô VVE). Vậy nên bây giờ ta đang nói về sự khả năng làm được việc, và anh vừa hỏi tôi về những người lãnh đạo. Vậy nên những người lãnh đạo thường thường là có năng lực làm việc cao (high competence) và họ có thể đi vào sự ấm áp khi mà họ muốn (LH: Sự khả năng làm việc cao và sự cuốn hút cao) Đúng vậy. (LH: Và chúng là sự có khả năng làm việc cao và sự ấm áp cao) Yeah đúng rồi chính xác. Vậy nên những dấu hiệu của sự làm được việc cao nếu mà bạn biết là bạn ấm áp và bạn cần chỉnh lên độ khả năng làm được việc cho đến một điểm ngọt ngào (sweet spot) thì đây là những dấu hiệu mà sẽ giúp bạn và cái yêu thích của tôi là đến từ, cuộc tranh luận tổng thống Nixon - Kennedy, anh có từng nghe qua cuộc tranh luận này trước đó bao giờ chưa, nó hơi kiểu như (LH: Hãy nhắc tôi nhớ lại, remind me) Và anh kiểu như, thực ra thì có tôi đã xem chương trình này trên chương trình kênh lịch sử. (LH: Ý tôi là cô đã đề cập đến điều này trước đây nhưng mà một trong số họ giận dữ lên hay sao ta tôi không nhớ được điều gì đã xẩy ra nữa) Và vậy nên đây là lý do vì sao tôi thích câu chuyện này bởi vì nó tạo ra một bài giải đố (a puzzle) và tôi thích những bài giải đố vậy nên đây là điều mà đã xảy ra, và trong phần này của lịch sử nước Mỹ, Nixon và Kennedy đang chạy đua cho Tổng thống Mỹ và gần như một nửa trong số dân số Mỹ lúc đó xem cuộc tranh luận tổng thống này trên TV và gần một nửa nghe cuộc tranh luận tổng thống này trên radio. Tất cả mọi khán giả (người bầu cử, cử tri) mà xem cuộc tranh luận chắc chắn rằng Kennedy sẽ giành chiến thắng. Và những ai mà nghe cuộc tranh luận qua radio chắc chắn rằng Nixon sẽ giành chiến thắng. (LH: Wow) Và đó là lần đầu tiên mà có sự chênh lệch khác biệt nhau như vậy (discrepancy) giữa những người chiến thắng những người được cảm nhận rằng cho rằng là sẽ giành chiến thắng (LH: Bởi vì một người nghe rất là có năng lực và còn người kia người còn lại trông rất là ấm áp). Một người nghe như là một người lãnh đạo, và còn một người trông như là một người lãnh đạo. (LH: Uuu. Khi mà bạn hòa hợp hai người lại với nhau thì đó là một điểm ngọt ngào a sweet spot) Đó là ngôi sao trong biểu đồ lúc nãy đó, đó là ngôi sao đó, chính xác là vậy. (LH: Vậy nên, một người nghe giống như là một người lãnh đạo) Vậy nên Nixon nghe giống y như một người lãnh đạo vậy ông ấy có sức mạnh âm giọng rất là tốt nhưng mà trông ông ta như là một kẻ thất bại (looked like a loser) và tôi ghét phải dùng từ chữ đó nhưng mà chính bản thân ông ta đã nói trong hồi ký của ông (his memoirs) rằng ông ta tin rằng ông ta thua cả cái cuộc tổng tuyển cử tổng thống Mỹ dựa trên một vài giây đầu của cuộc tranh luận đó. Những giây đầu tiên. Ông ta chính bản thân ông ta cũng nói ra điều đó luôn. (LH: Vậy thì ông ta nói, điều gì đã xảy ra. Nó luôn như kiểu như nó giống như anh chàng trong Shark Tank cố gắng lấy lại sự tự tin và sự ấm áp). Ông ta đã cho ra lộ ra khả năng làm được việc của ông ấy trong những giây đầu tiên của cuộc tranh luận vậy nên bất kỳ ai mà thấy được điều đó thì sẽ nghĩ là rằng ôi không không không không ông này sẽ không phải là người giành chiến thắng đâu và đây là thậm chí trước khi mà họ mở lời nói ra gì đó vậy nên trong 30 giây đầu của cuộc tranh luận, thì không ai trong số cả hai người nói chuyện, bạn thấy họ trên máy quay và nếu mà bạn đang xem (trên truyền hình) thì bạn sẽ thấy rằng Wow Nixon nhìn thật là yếu đuối. Và đây là tại sao. Cái mà đa số người không biết là rằng Nixon vừa mới bị chấn thương đầu gối của ông ta trên con đường đua chiến dịch tranh cử tổng thống Mỹ và ông ta ở trong bệnh viện cho tuần tranh cử đó và ông ta bước vào với một cái đầu gối bị băng bó và bị cảm sốt. Kennedy thì được đi tắm nắng ông ta giống như (LH: Bộ vest rất đẹp) Ông ta đã quá sẵn sàng để tranh cử, và ngoài ra là một điều thú vị là hình ảnh quay cuộc tranh cử là hình trắng đen, và bộ vest của Nixon thì hơi nâu quá nên nó hòa vào trong khung nền của khung hình khi lên ảnh vậy nên chúng tôi đã nói về tâm lý dựa trên màu sắc ở phần cuối của quyển sách màu sắc, và đó là một vấn đề rằng trông ông ta không có nổi nhiều như bộ đồ của Kennedy trên hình trắng đên. Ok vậy nên, ông ta xuất hiện và ông ta ngồi theo kiểu mà gọi là tư thế người chạy bộ (the runner's stance). Tư thế người chạy bộ là bạn biết đó những vận động viên chạy bộ khi mà họ thắng một cuộc đua họ kiểu như tư thế chùn chân xuống và họ để một chân về phía sau (go into the crunch position one leg back). Chúng ta biết điều này như là một tư thế "ta đã sẵn sàng", cùng một ý nghĩa toàn cầu khắp các nền văn hóa khác nhau nếu mà một ai đó sắp sửa chạy ra khỏi ta thì họ sẽ đi vào tư thế này phải không nào họ theo đúng nghĩa là sắp sửa chạy đi, đó là lý do vì sao những người chạy nước rút (sprinter) bắt đầu một cuộc đua với tư thế như thế (LH: Yeah), và rằng chà Nixon đã dành 30 giây đầu tiên của cuộc tranh luận ngồi trong tư thế đó (LH: Bởi vì đầu gối của ông ta, ông ta đang bị đau) Chính là bởi vì đầu gối của ông ta, ông ta đang giữ gìn dưỡng thương nó. (LH: Yeah) Nhưng điều đó làm khiến cho ông ta trông như thể là ông ta sắp sửa bỏ chạy khỏi chúng ta (bỏ rơi, run out on us) và điều đó là chỉ là từ một góc nhìn phi ngôn ngữ nhanh thôi (from a quick non-verbal perspective), thì ấn tượng đầu tiên là Ông ta đang chuẩn bị đi đâu đó. Mặc dù bạn biết đó người ta không theo một cách có ý thức nhận ra điều này và ông ta trông như là ngồi không yên (not planted) và chúng ta không thích kiểu những người lãnh đạo mà sẽ không ở lại cùng kề vai sát cánh với chúng ta. (LH: Umm) Thay vào đó, so với Kennedy về một mặt khác kia, ông ta có một cách ngồi chéo chân rất là thư giãn rất là tốt và ông ta dùng cái mà được gọi là bàn tay khiêm tốn (humility hands) những cuộc nghiên cứu gọi đó là bàn tay khiêm tốn (humility hands) là khi mà tay của bạn đặt lên trên chân bạn và chúng đang nghỉ ngơi thư giãn thoải mái, sự khiêm tốn (humility humble). Ông ta trông rất là thoải mái, bình tĩnh điềm tĩnh và ở đây cùng với các bạn không phải kiểu như (LH: Tôi không vội vàng) Tôi ở đây tôi là lãnh đạo của các bạn phải không nào, vậy nên và ông ta "trông" rất là có khí chất tổng thống. Và đầu tiên là tư thế của người chạy bộ và cái thứ hai là và đây là trong 10 giây đầu tiên. (LH: Họ đang ngồi à, họ đang ngồi không có bục để đứng nói) Đúng rồi họ đang ngồi. Và vậy nên trong khung ảnh đầu tiên của cuộc tranh luận và bạn thấy Kennedy, bàn tay khiêm tốn, thư giãn thoải mái ngồi tư thế cao thẳng lưng và bạn thấy Nixon người mà là để tay lên ghế kiểu như sắp sửa bỏ đi rồi hay sao ấy. Và chúng ta thấy những dấu hiệu này và người ta đã kết luận quyết định của họ rồi và những người mà lắng nghe qua radio thì không thấy bất kỳ gì trong số đó. (LH: Đúng rồi họ nghe được giọng nói. Thật là thú vị). Và vậy nên Nixon đã thua cuộc tranh luận với Kennedy, và ông ta đã thua tổng cuộc tranh cử tổng thống với Kennedy và ông ta nói rằng trong những cuốn hồi ký của ông ta thì đó chính là lý do vì sao. Bởi vì của những dấu hiệu và vậy nên cho những người lãnh đạo đây là những cái mà chúng ta muốn nghĩ về, một là thư giãn cùng ở đây kề vai sát cánh với bạn, vậy nên, càng nhiều hơn bạn có thể yên tọa trong vị trí của bạn (settle into your place) và khoảng cách và đây thật là một chỉ số đo lường kỳ lạ và tôi muốn thấy được rằng khoảng cách lớn nhất từ dái tai của bạn (your earlobes) đến vai của bạn (LH: Không phải khòm xuống như thế này) Đúng rồi đúng rồi đúng vậy bởi vì tại sao, khi mà chúng ta tự tin, chúng ta là những người chiến thắng chúng ta chiếm nhiều nhất không gian nhất có thể phải không nào, chúng ta làm rộng vai ta ra, chúng ta ngửa nghiêng đầu ta hướng về bầu trời. Những người chiến thắng cảm thấy sự tự hào. Và rằng nếu bạn nhìn vào khoảng cách giữa tai của một ai đó với vai của họ, thì bạn kiểu như ồ anh ta cô ta trông rất là tự tin, khi mà ai đó nhảy lên vào một cuộc gọi video thì đây là một lỗi mà tôi nhận thấy, xin chào mọi người (tay chống cằm người nghiêng về phía trước khụm vai lại) (LH: Umm hmm) Vai chụm lại về phía tai (shoulders pinched up towards ears) và chúng ta băn khoăn tại sao người ta lại không xem trọng ta chúng ta thắc mắc tại sao người ta lại cắt ngang ta, là bởi vì khoảng cách này, nếu mà tôi làm theo như kiểu này, tôi kiểu như "chào mọi người" chụm vai lại gần tai hai bàn tay đặt lên nhau "Ngày thứ hai vui vẻ nhoa" (LH: Hahaha, với cả tông giọng của cô nữa nhưng mà ừm) phải không nào. Nếu như mà tôi bắt đầu một cuộc gọi video như vậy, vậy thì hôm nay chúng ta sẽ nói về, (tay chống lên má, vai chúm lại với nhau), một số cập nhật (LH: Haha haha) và tôi sẽ đi qua một vài slide với các bạn, chúng ta sẽ cùng nhau đợi một vài phút nữa để mà thêm nhiều bạn nữa lên tham gia cuộc gọi video với ta, ôi trời mẹ mèn đét ơi. (LH: Hahahaha) phải không nào. Thật là tệ. (LH: Vậy nếu mà tôi ở trong đội nhóm của cô vậy thì mọi người có kiểu như là bật dậy ngồi thẳng lên hey, hahaha). Đúng rồi. (LH: Và không một ai, hay là bạn chỉ kêu tên chỉ ra cái người nào dựa trên những dấu hiệu xã hội của họ) Tất cả mọi người trong nhóm của tôi đều là người chiến thắng họ thật là tuyệt vời. (LH: Yeah) Và chúng tôi kiểu như chơi âm nhạc như là kiểu đó phải không nào, và tất nhiên là bạn có thể nghiêng vào đôi lúc nhưng mà trong ấn tượng đầu tiên đó đặc biệt là lúc đó, phải không nào. Nó giống như hey xin chào buổi sáng mọi người (giơ tay, thẳng lưng, thẳng vai xin chào) thật tốt khi gặp các bạn. Vậy nên tôi muốn bạn nghĩ về những tấm hình đại hiện (profile pictures) (LH: Ừa ừa) những video, tôi thích ghế mà có tựa tay tại sao vì nó giúp vai ta được giữ yên vị trí (it helps our shoulders stay grounded) vậy nên đó là điều dấu hiệu lớn đầu tiên là chiếm lấy không gian. Cái thứ thứ hai mà xảy ra mà ngoài ra là nó cũng cho bạn thêm sức mạnh trong âm giọng. Vậy nên nếu mà tôi làm cả cuộc phỏng vấn này với kiểu vai của tôi chụm lại với nhau (nhúm vai lại với nhau) (LH: Hahaha) nó sẽ trông rất là kỳ quặc phải không nào tôi sẽ trông như tôi đang sợ điều gì đó (LH: Nó sẽ trông khép kín hơn) Yeah đúng rồi, vậy nên tôi đang làm căng dây thanh quản của tôi bây giờ và tôi sẽ bắt đầu đi vào chế độ giọng chiên (vocal fry), anh có từng nghe kiểu giọng này bao giờ chưa, (LH: Yeah rồi) đó là khi giọng của ta nghe như miếng bacon đang chiên xèo xèo (sizzling bacon) tôi chỉ không biết tôi không chắc nữa (LH: Hahahaha, chắc chắn rồi) nhưng mà kiểu như tôi chỉ vừa mới nghĩ về điều đó thôi và nếu mà nó. Ồi mèn đét ơi, nó thật là tệ khủng và lý do mà chúng ta vô tình đi vào chế độ giọng chiên là bởi vì chúng ta đang theo đúng nghĩa vắt lại (nghiến, nắm chặt lại clenching) những dây thanh âm của ta và chúng không thể có đủ hơi thở. Chế độ giọng chiên, không phải ý tôi muốn tỏ ra có vẻ gớm ghiếc (gross), nhưng mà chế độ giọng chiên xảy ra khi mà dây thanh âm của ta rung lên cùng với nhau rattle together (ND: Cô VVE vỗ tay minh họa) và đó là cái mà chúng ta đang nghe, đó là cái sự rung rung (rattling) đó và đó là lý do vì sao chúng ta không thích điều đó. Và rồi vậy nên khi mà bạn có khoảng không gian rồi (have space) bạn sẽ ngăn cản được chế độ giọng chiên (you prevent vocal fry) (LH: Ok). Vậy nên nếu mà bạn nghe bản thân bạn trong chế độ giọng chiên thì đây là cách chữa nhanh nhất mà bạn có hãy nói lớn hơn. (LH: Đúng vậy, gật đầu) Vậy nên cách tốt nhất để mà loại bỏ được giọng chiên là chỉ cần tăng âm lượng của bạn lên điều đó sẽ đẩy nhiều khí (không khí hơn) qua những dây thanh âm của bạn nó sẽ làm cho chúng hmmm (kêu o o, không bị rung rít lên nữa) (LH: Yeah) Nếu mà những người khác trong đội nhóm của bạn đang dùng giọng chiên, chỉ cần nói với họ hãy nói lớn hơn. (LH: Lớn hơn một xíu được không ạ) và điều đó thường thường sẽ giúp kéo họ thoát ra được khỏi chế độ giọng chiên, một bí mật nhỏ đừng đổ nó lên cho tôi nhưng mà nó là một cách rất là dễ để mà nếu mà anh đang phỏng vấn ai đó và anh biết họ đang ở trong chế độ giọng chiên và anh biết là điều đó sẽ làm cho những người nghe của anh điên mất lên, chỉ là do cái thu âm, họ không thể nghe bạn, bạn có thể làm ơn nói một chút lớn hơn được không, nó sẽ hiệu quả đó.

LH: Và giờ, đâu là sự khác biệt giữa bàn tay khiêm tốn (humble hands) trên đầu gối hay là bàn tôi đoán là ở ngay đây trên cái bạn này cái này nó có hiệu quả trên cả bàn không. (VVE: Có có) so với tay ở bên trên tay kia tay còn lại (VVE: Vâng) cái mà thư giãn thoải mái nhưng mà nó là tư thế đóng lại (VVE: Vâng) so với hai tay đặt kề cạnh nhau thư giãn thoải mái không phải như cực kỳ nghiêm trọng (intense) nhưng mà thư giãn để kế bên nhau. Đâu là điểm khác biệt giữa hai kiểu để tay đó?

VVE: Câu hỏi tuyệt vời. Vậy nên bìa sách của anh là tay này chồng lên tay kia (LH: Yeah đúng rồi) và chúng là thoải mái thư giãn (LH: Yeah) và đó là một tư thế đóng lại (closed posture) nhưng mà nó có hiệu quả phải không nào và rồi nó là ok đối với tôi, miễn là miễn sao là tay của bạn thoải mái tôi không quan tâm là liệu là chúng mở hay úp (closed or open) và giờ tôi có quan tâm về cái này (cái khoanh tay lại) vậy nên chúng ta đang bảo vệ thân của ta (our trunk) khoanh tay (arms crossed) đúng vậy tôi có quan tâm về việc này và tại sao là vì khi mà chúng ta khoanh tay lại kiểu như thế này tôi biết là nó là thoải mái đối với một số người cái điều mà nghiên cứu đã tìm hiểu ra là hai thứ một là chúng ta nhìn đóng kín khoảng cách hơn vậy nên chúng ta không bao giờ muốn đóng kín lại nhưng mà thứ hai là người ta tìm ra là khi mà ta cố gắng là trở nên sáng tạo hay là chiến lược hóa mang tính chiến lược (creative or strategic) thì họ không thể sáng phát khởi ra nhiều ý tưởng khi mà họ vòng tay khoanh tay lại như thế này. (LH: Đâu là cách thay thế) Bàn tay khiêm tốn, những tư thế mở ra hơn, cầm một ly nước uống, gõ máy tính, ghi chú lại (LH: Bất cứ thứ gì khác) Bất cứ thứ gì khác ngoại trừ cái thứ đó. Vậy nên, tôi rất là thích các họa cụ (props) vậy nên tôi, cái cách mà tôi không khoanh tay tôi bởi vì tôi thích khoanh tay (LH: Nó kiểu như là thư giãn bạn biết đó, kiểu như) nhưng mà thực sự ra là nếu mà bạn đang suy nghĩ hay là đang xử lý thông tin thì hãy khoanh tay vào phải không nào nếu như bạn kiểu như cần một phút lùi một bước lại thì đó là một cách tuyệt vời để mà có một phút nghỉ ngơi một chút xíu (để thắng lại) vậy nên với tôi thì tôi cầm một cái đồ bấm (clicker) cho các buổi thuyết trình của tôi và một cây bút cây viết bạn biết đó cho những cái slide bởi vì mỗi lúc mà tôi nghĩ về việc khoanh tay tôi lại thì tôi nhớ rằng ồ tôi có cái đồ bấm (clicker) khi mà tôi nghĩ về cách loại bỏ tôi gọi đó là những thói quen không lời xấu của tôi vậy nên những cái tíc (lên giọng rít giọng lên), những cái um, khoanh tay lại, và tất cả những cái thói quen không lời xấu đó (LH: khùm người lại, slouching) khùm người lại, đúng rồi, nó rất là khó để mà chỉ nói đừng làm việc đó điều đó vậy nên điều mà tôi mong muốn bạn làm hơn là hãy thay thế nó thay thế chúng. Những chiến thuật thay thế (displacement tactics), ok. Vậy thì bạn biết là bạn hay khoanh tay theo thói quen vậy thì bạn có thể cầm cốc cà phê không, bạn có thể cầm một cây viết trong tay, bạn có thể cầm đồ bấm không, bạn có thể luôn có một quyển sổ da trong tay không (can you always have a moleskin notebook), tôi có một học trò của tôi mà luôn có một cuốn sổ da anh ta không cần nó (LH: Anh ta chỉ cầm nó) anh ta có nó, anh ta mở nó ra và anh ta sẽ viết ngày và tên của cuộc họp và anh ta đã ăn sáng món gì và đó là tất cả những gì anh ta ghi, anh ta theo đúng nghĩa dùng quyển sổ đó là bởi vì nếu mà anh ta không dùng nó thì tay anh ta sẽ bỏ vào trong túi hay là khoanh tay lại, vậy nên anh ta có quyển sổ phía trước anh bởi vì nó giúp anh ta cảm thấy rất là trụ vững vững trụ vào trọng tâm (LH: Vậy nên một công cụ thay thế) Nó là một công cụ thay thế. Vậy nên tôi sẽ nghĩ về đâu là một số công cụ mà bạn có thể sử dụng mà sẽ giúp bạn làm được điều đó. (LH: Còn về cái còn cái này thì sao, đan chéo ngón tay lại vào nhau) Vậy thì hãy nhìn vào sự khác biệt nhé, khi mà tôi đan chéo tay lại với nhau (white knuckling) anh có thể thấy là tôi đang căng thẳng lên tôi đang cố gắng giữ cho nó gắn lại với nhau (keeping it together) (LH: còn kiểu như vậy là thư giãn, để đầu ngón tay chóp vào nhau như cái chóp) vậy nên đây được gọi là steeple gác chuông (LH: Những đầu ngón tay) Ôi tôi thích cái kiểu gác chuông, khi mà đầu ngón tay của bạn chạm vào nhau và như là cái gác chuông trong nhà thờ. (LH: Nó giống như Mr. Wonderful trong Shark Tank làm theo kiểu này hầu như mọi lúc) Đúng rồi chính xác luôn. Anh sẽ thấy rằng khi mà Mr. Wonderful đang cố gắng suy ngẫm một thương vụ (contemplating a deal) thì ông ta sẽ làm theo kiểu tay này, tại sao vậy (LH: Chuyện gì xảy ra vậy...) bởi vì nó làm cho bạn có cảm giác như bạn có đang nắm trong quyền kiểm soát. Và vậy nên đây là một cử chỉ quyền lực rất là tốt, một trong những dấu hiệu sự khả năng làm được việc, đó là vì sao tôi có cử chỉ này thể hiện trên bìa sách của tôi là để cho thấy khả năng làm được việc cao um bởi vì nó là về việc nắm được trong quyền kiểm soát. Kiểu cử chỉ tay hình gác chuông chúng ta rất thích nó bởi vì nó cho thấy lòng bàn tay của ta điều mà cho thấy rằng chúng ta không đang che giấu (concealing) gì cả. (LH: Ta nên làm kiểu gác chuông là hướng chỉ về một ai đó hay là hướng chỉ lên) Bất kể kiểu nào trong số đó, cái nào mà bạn cảm thấy tự nhiên làm nhất. (LH: Bởi vì nếu mà làm như vậy thì sẽ trông nó như là một hình viên kim cương, ngón cái và ngón trỏ chụp lại với nhau thành hình khung rỗng ở giữa). Tôi sẽ không làm theo kiểu này, xin chào mọi người chào buổi sáng, làm kiểu tay ngón cái và ngón trỏ chụp lại với nhau thành hình khung rỗng ở giữa như viên kim cương. (LH: Vậy thì kiểu chụp lại và hướng chỉ vào người đối diện là ổn) Đúng vậy là hoàn toàn ổn, bạn sẽ để ý thấy rằng Mr. Wonderful làm kiểu này thật là hoàn hảo luôn. Ông ấy sẽ hướng chỉ ra ngoài và rồi hướng lên trên. Cái thứ duy nhất mà tôi sẽ chú ý cẩn thận về là những ngón tay đánh trống, điều đó trông giống như Mr. Burns (ND: trong phim hoạt hình The Simpsons) ác độc phải không nào (gõ gõ nhịp nhịp những ngón tay vào nhau) nhưng mà tôi không thích làm kiểu đó haha ok. Cái đó làm cho bạn trông như bạn đang mưu tính cái điều gì đó nó có thể trông hơi một chút điên rồ nhưng mà nếu bạn kiểu như ồ đúng rồi tôi đang nghĩ về nó (ngón tay vẫn giữ ở hình gác chuông, nhịp tay tới lui qua lại một chút). Tôi muốn đưa ra một lời cảnh báo (a caveat) xin hãy chỉ dùng những dấu hiệu mà bạn đã thử qua một vài lần và cảm thấy tự nhiên khi làm thực hiện nó. Có những dấu hiệu trong cuốn sách, phải không nào, có 96 dấu hiệu trong cuốn sách mà tôi vẫn không thích làm tôi đã thử chúng theo mọi cách mà có thể nhưng mà tôi vẫn không thích dùng chúng.

LH: Đâu là một dấu hiệu cực kỳ rất là mạnh mẽ nhất mà cô không thích mà cô biết là nó cực kỳ hiệu quả trong sự cuốn hút và sự kết nối hay là niềm tin tưởng hay là trong sự lãnh đạo.

VVE: Có lẽ là âm lượng. Vậy nên những nghiên cứu đã chỉ ra rằng những người mà nói ra với âm lượng lớn hơn là theo đúng nghĩa được xem trọng hơn nhưng mà điều đó làm cho tôi có chút không thoải mái. Và vậy nên thậm chí là trên sân khấu khi mà tôi là cực kỳ hào hứng tôi vẫn kiểu không muốn như là HÃY ĐỂ TÔI NÓI VỚI BẠN VỀ MỘT THỨ NÀY RẤT LÀ, ôi Chúa ơi, nó thật là tệ (LH: Yeah) tôi không thích nó nhưng mà sự đa dạng âm lượng (volume dynamism) là một dấu hiệu mà tôi chỉ dạy trong quyển sách mà tôi gặp chút khó khăn với.

LH: Nhưng mà những nghiên cứu chỉ ra là người ta đáng tin hay hay là có khả năng làm việc hơn.

VVE: Khả năng làm việc, âm lượng là một dấu hiệu khả năng làm việc.

LH: Đó là bởi vì nếu mà bạn nói nhỏ rằng là bạn không tin vào những gì bạn đang nói.

VVE: Thực sự ra nó là sự đa dạng về âm lượng (volume dynamism) vậy nên đó là có khả năng có thể dùng âm lượng của bạn để kết nối phù hợp với lại ý định của bạn vậy nên ví dụ như (LH: Vậy là tông giọng tonality và sự thay đổi lên xuống fluctuation ở thời điểm đúng). Đúng đúng đúng như vậy, vậy nên ví dụ như tôi cảm thấy một chút hơi lố bịch (ridiculous) khi mà tôi làm điều này đó là vì sao và đây là dấu hiệu mà tôi chật vật gặp vất vả với cái mà là, hãy để tôi nói với bạn về một thứ gì đó (nói giọng nhẹ nhàng nho nhỏ). (LH: Um um) cực kỳ quan trọng (LH: Yeah) Tôi chỉ cảm thấy nó thật là lố bịch nhưng mà một số người quá hay rất là tốt (LH: Nó cố hiệu quả) Ồ nó có hiệu quả rất là tốt. (LH: Một số người rất là cuốn hút khi mà bạn có thể có tông giọng và sự điều chỉnh nhịp điệu lên xuống trong tông giọng, họ chỉ dạy điều này cho chúng tôi trong Toastmasters (VVE: Đúng rồi, ồ), như là một trong những 10 bài học đầu tiên của việc trở thành một người giao tiếp có khả năng (a competent communicator), một trong những bài tập là thực hiện một bài nói chuyện 5 phút sử dụng tông giọng (tonality) nó kiểu như rất là bạn phải kiểu như là tìm kiếm ra những dấu hiệu (VVE: Nó khó đó) của khi mà bạn dừng lại và nói chậm và rồi bạn đem nói nó ra và làm sao để bạn làm cho nó thật là chân thật.) Yeah đúng vậy một số người làm điều này thật sự rất tự nhiên họ thật là giỏi điều đó (LH: Họ thật có khiếu) Đó là không phải tôi, đó là vì sao tôi không có một chương trình podcast đó là vì sao tôi có một kênh YouTube (LH: yeah yeah yeah) đúng không nào, trên YouTube tôi có thể dùng những cử chỉ của tôi, và những biểu hiện nét mặt của tôi và đó là vì sao tôi không có một chương trình podcast, tôi cảm thấy là tôi không có đa sắc đa dạng đủ (dynamic enough) trong sức mạnh âm giọng của tôi. Vậy nên đó là một dấu hiệu mà tôi đang tập luyện và tôi có một khoảng thời gian khó khăn kiểm soát được âm lượng của tôi.

LH: Yeah, ok vậy là chúng ta có những cử chỉ tay này là ổn trên bàn luôn phải không. (VVE: Yeah đúng rồi, thư giãn thoải mái, tất cả đều ổn) Còn những bàn tay mở ngửa lòng bàn tay lên trên bàn thì sao.

VVE: Ok, vậy thì hãy nói về những bàn tay úp so với bàn tay ngửa. (LH: Yeah) Ok, vậy thì khi mà tôi đang chụp hình ảnh bìa cho sách, tôi tìm kiếm những cái yêu thích hay là những dấu hiệu đang ẩn nấp trong tầm nhìn có thể thấy được, ồ tôi đã dùng nó rồi (LH: Đó là cái dấu hiệu yêu thích của tôi đó, nói giọng nhỏ). Đó là cái yêu thích của tôi đó, cũng nói giọng nhỏ luôn. (LH: Cô làm vừa rồi rất là tự nhiên đó). Ôi, thật à. Tôi rất là vui sung sướng bây giờ đây. (LH: Nó giống như bạn đang nói với người bạn gái của bạn, chỉ là rất là tự nhiên tuôn chảy ra, hãy để tôi nói cho bạn một bí mật đây) Ok, và điều đó nó thật là tuyệt, nó thật là hào hứng, tôi cảm thấy rất là hào hứng. Vậy nên tôi rất là thích những dấu hiệu được ẩn nấp ẩn chứa ở trong tầm nhìn có thể thấy được, vậy nên tôi có rất là nhiều ví dụ mang tính chính trị, rất nhiều những ví dụ về những người nổi tiếng, và Britney và Lance Armstrong nhưng mà tôi cũng muốn có những ví dụ mang tính chất lịch sử nữa, vậy nên tôi đang nhìn vào những bức tranh họa nổi tiếng và tôi để ý rằng bức tranh "The Last Supper" Bữa ăn khuya cuối cùng vẽ nên bởi danh họa Leonardo da Vinci, có những dấu hiệu ẩn chứa nấp ở trong đó. Bạn sẽ nhận thấy rằng cái cách mà nó được đặt vị trí, Chúa (Christ) được đặt vị trí ở chính giữa vậy nên da Vinci đặt Chúa ở chính giữa. Đa số mọi người không nhận ra rằng Chúa đang làm động tác này, Chúa có một tay ngửa lên và một tay lật xuống. Nó hơi khó thấy được điều đó trong bức hình đó. (LH: Ồ yeah, tay trái của Chúa ngửa lên và tay phải lật xuống đặt trên bạn phải không nào) Đúng rồi, và điều này rất là thú vị. Đa số mọi người không nhìn vào điểm này ngay lập tức nhưng mà tại sao tại sao Chúa lại làm động tác điều đó. (LH: Tại sao Chúa lại để tay như vậy) Đúng rồi, chính xác tại sao Chúa lại để tay như vậy và nó có ý nghĩa là gì. Vậy thì hãy nhìn vào những nghiên cứu. Những lòng bàn tay lật ngửa là những cử chỉ toàn cầu của việc rộng mở sự rộng mở (universal gestures of openness). Khi mà chúng ta muốn cái gì đó, thì chúng ta làm gì, chúng ta để đặt tay ta ngửa ra. (LH: Hãy đưa nó cho tôi) đúng vậy hay là khi chúng ta đang trao cái gì đó thì chúng ta làm gì, chúng ta ngửa tay ta ra, khi chúng ta rộng mở cho những gợi ý góp ý, chúng ta cho thấy lòng bàn tay của ta và chúng ta cho nó lộ diện thấy rõ. Một bàn tay úp xuống là một dấu hiệu của sự khả năng làm được việc cao, nó cho thấy sự thống trị, nó cho thấy tính chất của sự chỉ dẫn (directiveness), bạn có thể nghĩ về, và tôi sẽ không đề cập tên gọi của họ, nhưng mà những tên độc tài trong quá khứ những người mà làm cử chỉ tay úp xuống, tại sao vậy và đó là một cử chỉ rất là mang tính thống trị. Khi mà bạn khi mà người ta đang đưa ra các chỉ dẫn họ thường sẽ nói là hãy im lặng đi (tay úp xuống), ngồi xuống đi (tay úp xuống), tôi không muốn nghe bạn ngay bây giờ (tay úp xuống), nó là một dấu hiệu rất là trực tiếp. (LH: Nó cũng mang tính bác bỏ theo một hướng nào đó phải không). Đặc biệt là nếu bạn lắc tay úp xuống với một người nào đó. Vậy thì tại sao chúng ta lại có hai dấu hiệu (tay úp tay lật) này chúng theo một cách hoàn hảo cân bằng cả hai thứ ra. Christ Chúa được biểu diện là một người một đấng cao nhất và có sự cuốn hút nhất trong bức tranh này và vậy nên điều gì mà Chúa đang làm, Chúa đang theo đúng nghĩa cân bằng lại sự ấm áp và sự có khả năng năng lực, Chúa đang cho thấy cử chỉ toàn cầu của sự rộng mở và cho đi trong khi đó, cùng một lúc, một cử chỉ toàn cầu của sự quyền lực trực tiếp (direct authority) (LH: Bức tranh này vẽ hồi nào vậy) Năm 1498 (LH: Wow) Yeah vậy nên da Vinci tôi nghĩ là đã giấu những tín hiệu mà cho thấy cho những người xem thấy là wow Chúa thật là cuốn hút, và điều ta có thể rút ra được từ đây là bạn đang đưa ra một chỉ dẫn nhưng mà bạn không muốn nó bị đặt câu hỏi ngược lại đặt nghi vấn, thì sẽ hay hơn nếu mà bạn đặt bàn tay úp xuống (LH: Umm) sẽ hay hơn khi mà bạn nói, hãy nghe này đội tôi ơi, chúng ta phải làm cho xong cái này (với hai bàn tay úp xuống). Chúng ta phải hiệu quả hơn (efficient) chúng ta phải làm gọn hơn (streamlined) và tôi cần bạn làm nó giúp giùm tôi. (LH: Chỉ đi và làm thôi) Chỉ đi và làm. Còn nếu mà bạn muốn có góp ý ngược trở lại như là trong một cuộ Q&A hỏi và đáp, bạn như là, tôi có thể làm được điều gì (mở rộng bàn tay ra) những câu hỏi nào mà tôi có thể trả lời, phải không nào, tôi đang cho đi sự rộng mở, đó là một dấu hiệu rất nhẹ thôi nhưng mà rất rất là nhẹ nhưng mà rất là mạnh mẽ ok vậy nên đó là cách làm sao Christ Chúa đang cho thấy sự cân bằng. Cái thứ khác mà Chúa làm là nếu mà bạn đo lường khoảng không gian mà Chúa chiếm trong bức tranh bạn sẽ nhận ra rằng Chúa chiếm khoảng không gian nhiều nhất ở trỏng. Chúa theo đúng nghĩa có khoảng cách xa nhất giữa tai và vai của Chúa (LH: Đúng vậy) đúng vậy đó là bởi vì Chúa đang nghiêng đầu qua và nghiêng đầu qua là một cử chỉ của sự ấm áp vậy thì Chúa là người duy nhất được họa nên trong bức tranh với cái đầu nghiêng qua và ngoài ra với tư thế rất là rộng mở chiếm nhiều không gian (expansive posture). Vậy nên tôi nghĩ là có tất cả những dấu hiệu được ẩn chứa này mà đã vẽ nên bức tranh này sau những gì đang diễn ra, và giờ nếu mà anh nhìn vào Judas, và giờ nếu mà anh chưa biết gì cả về phần lịch sử này thì Judas sẽ là nhân vật được họa nên với vẻ sự hứng thú tò mò (intrigue), nếu mà anh chú ý thì Judas cũng đang cầm một nấm tay nắm chặt tay (holding a clenched fist) phải không nào, Judas là người nhân vật duy nhất trong bức tranh mà có một bàn tay nắm chặt lại và đang như cách người anh ta ra, anh ta theo đúng nghĩa đang xoay người anh ta ra khỏi chúng ta (LH: Umm) chúng ta biết như là ta đã nói về vụ khoảng cách ra là một dấu hiệu trong vùng nguy hiểm, vậy nên đây là một người mà sau này sẽ phản bội lại Chúa là làm sao mà da Vinci gửi tín hiệu của việc này ông họa sĩ giấu những dấu hiệu vào trong đó, ông ấy cho thấy một cái nấm tay nắm chặt vào lại, điều mà cho thấy sự kiềm nín lại và sự tức giận giận dữ. Và rồi ông ấy cho thấy là Judas sắp sửa là nói dối, là rằng anh ta theo đúng nghĩa xoay người của anh ta đi hướng khác.(LH: Wow) Và lý do tại sao tôi cho thấy điều này là vì tôi nghĩ rằng chúng ta không nhận ra rằng có những dấu hiệu này mà được gửi cho chúng ta mọi lúc bạn biết đó tôi làm rất là nhiều cái phân nhỏ trên kênh YouTube của tôi về những chính trị gia và chúng ta không nhận ra thậm chí khi mà chúng ta nhìn vào những chiến dịch tranh cử chính trị, chỉ trong một tấm hình thôi thì đã có hàng nghìn dấu hiệu được gửi ra cho ta và giờ điều gì đang được gửi ra (LH: Cái bấm ngón tay cái) Cái bấm ngón tay cái (thumb pinch) (LH: Obama phải không nào. Ông ấy luôn làm kiểu này) Vậy là điều mà buồn cười là Obama từng là một người hay chỉ trỏ và chúng ta không thích bị chỉ trỏ vào vậy nên nó có một cái gì đó ở con người chúng ta, hãy để tôi nói cho bạn nghe điều gì cần làm, nó kiểu như là tốt hơn là thì (LH: Đúng rồi) Vậy thì tôi nghĩ là ông ta đã được huấn luyện (coached) bởi vì đột nhiên ông ta không chỉ trỏ nữa và ông ta chỉ dùng cái bấm ngón tay cái, cái bấm ngón tay cái là một cử chỉ rất là thông minh bởi vì trong những nền văn hóa phương Tây thì cái này (ngón tay cái) nghĩa là làm tốt lắm, giơ một ngón tay cái lên, làm tốt lắm hay là hãy thích tôi theo đúng nghĩa, đúng không nào trên mạng xã hội, cái like này là cái mà chúng ta thấy like like like like hãy cho tôi một cái like vậy nên cái bấm ngón tay cái là một cử chỉ giơ ngón tay lên rất là nhẹ nhàng mỗi lần mà ông ấy làm cử chỉ này thì đầu tiên là nó làm cho bạn nghĩ rằng trước tiên là nó là ông ta chưa bao giờ nắm chặt tay lại (LH: Nó thư giãn, thoải mái) Nó thư giãn (LH: Nó kiểu như là một ngón tay cái mở rộng ra) Nó là một ngón tay cái mở rộng ra bởi vì ông ấy đang nói, ok, ok, ok like like like và ông ta cũng đang nói đây là một điểm mà tôi muốn bạn nhớ. Theo đúng nghĩa nhìn như là một điểm chấm gạch dầu dòng. Phải không nào, tôi sẽ đưa ra một điểm mà bạn nên nhớ. (LH: Đúng vậy) Và tôi sẽ làm giả bộ điệu bộ của Obama và nó sẽ làm xấu hổ cả hai chúng ta. (LH: Ok) Ok. Tôi không quá giỏi bắt chước điệu bộ của người khác nhưng mà (LH: Không sao hết) nhưng mà ông Obama làm cái thứ này mà tôi thấy thật là thú vị. Vậy nên dùng một cái sự nhấn mạnh đi xuống (xuống giọng, downward inflection) vậy nên chúng ta đã nói về sự nhấn mạnh câu hỏi rồi phải không nào (question inflection), là khi chúng ta lên giọng ở cuối câu nói của ta. Còn ông Obama đi xuống giọng ở những câu nói của ông ta. Ông ấy theo đúng nghĩa bắn từ ngữ của ông ta xuống và sự nhấn mạnh đi xuống mà chúng ta nghe được là rất là mang tính quyền lực (authoritative) vậy nên tôi sẽ làm một sự phỏng chiếu bắt chước điệu bộ của Obama (LH: Ok). Vậy nên đây là ông ta bắn kéo xuống (sling) từ ngữ của ông ấy. Vậy nên ông ta nói, Sasha, Malia, nó rất là quan trọng là điều chúng ta làm hôm nay là được ghi nhớ cho mãi mãi và nếu mà chúng ta không làm những thứ đó thì chúng ta sẽ ở trong rắc rối to lớn. Và đó là một sự phỏng chiếu quá tệ về Obama, nhưng mà bạn có thể nghe được tôi đang nói gì phải không (LH: Chắc chắn rồi) Ông ta kéo chữ của ông ta xuống và điều đó là rất là mang tính quyền lực và thậm chí là dấu hiệu trong âm giọng đó làm cho ta nghĩ rằng chà ông này chắc chắn biết ông ta đang nói về cái gì. (LH: Umm đúng rồi nó có quyền lực hơn có nhiều sự tự tin hơn) Nó có quyền lực hơn so với nếu mà ông ấy nói (theo giọng cao, nhấn mạnh cuối câu), Sasha, Malia, tôi có một điều rất là quan trọng nói cho các bạn biết, nó rất là quan trọng rằng chúng ta làm điều này trong tương lai bạn có thể tưởng tượng ra được không (LH: Đúng rồi hahaha) nếu mà ông ấy làm những bài nói chuyện như kiểu đó bạn biết đó vậy nên cái sự nhấn mạnh (vocal inflection) âm điệu đó có hiệu quả với ông ta, bởi vì ông ta cũng tạo ra rất là nhiều khoảng không gian trống trong miệng của ông ta, ông ấy có rất là nhiều không gian ở phần giữa miệng của ông ta vậy nên ông ấy nói giọng rất là trầm trong miệng ông ta và điều đó sẽ giúp giữ chất giọng trầm (resonance) rất là trầm bởi vì ông ấy có khoảng trống ở phía sau miệng của ông ta và điều đó tạo ra được rất là nhiều âm vực trầm (resonance) (LH: Ok, cô làm điều đó hay đó) Cảm ơn. (LH: Đó là một sự phỏng chiếu bắt chước điệu bộ hay đó. Tôi thích nó, tôi nghĩ nó khá tốt). Anh không bị làm xấu hổ bởi tôi à (LH: Không nó khá là tốt đó) Đó là bởi vì ông ấy tạo ra được điểm âm vực chất giọng trầm này và chúng ta thích điều đó (LH: Uh huh) Vậy nên đó là cái nhấn mạnh xuống mà rất là quan trọng.

LH: Có rất là nhiều những dấu hiệu hay tuyệt trong đây, sức mạnh của cái tạm dừng, sự tạm dừng của sức mạnh.

VVE:  Vậy nên một sai lầm mà tôi từng phạm phải là tôi sẽ dừng ở cuối câu của tôi trước khi tiếp tục tiếp với câu nói tiếp theo của tôi và tôi sẽ bị chen ngang ngắt lời. Phải không nào, và một sai lầm mà người ta sẽ phạm phải là đưa ra một suy nghĩ, dừng lại và rồi nói tiếp. Và giờ những cái dừng lại là khá là đầy sức mạnh. Những người có quyền lực thường dùng những sự cái quãng ngừng ở trong những bài nói chuyện của họ nhưng mà nếu bạn dừng lại ở giữa trong những câu nói của bạn thì người ta sẽ chen ngang vào bạn bởi vì nghĩ rằng bạn đã nói xong rồi. Bạn sẽ tốt hơn nếu dùng cái mà tôi gọi là một cái dừng quyền lực (a power pause) một cái dừng quyền lực là khi bạn dừng lại.....ngay trước khi mà bạn chuẩn bị nói ra một cái gì đó (LH: Hahaha, và vậy nên không phải là ở cuối một câu) Đúng vậy (LH: Ở giữa một câu trước khi mà bạn sắp sửa chia sẻ ra một điều gì đó. Như là hãy đề tôi nói bạn nghe một điều rất là quan trọng...) Đúng rồi, kiểu như vậy đó, và đây là lỗi mà người ta hay phạm phải là rằng người ta sẽ nói, một việc rất là quan trọng đã xảy ra trong tuổi thơ của tôi mà tôi muốn kể cho bạn nghe về (dừng lại) nó là khi tôi .. và người ta kiểu như, tôi có nên nói với bạn tôi có nên hỏi câu hỏi nào khác không tôi nên nói gì, nó thực sự tạo ra một sự rối loạn ở trong cuộc hội thoại (conversational confusion) cái mà là thứ cuối cùng mà bạn muốn so với, tôi muốn chia sẻ một câu chuyện rất là quan trọng.. từ tuổi thơ của tôi.. (LH: Um hmm) thì điều đó tạo ra sự hứng thú nhiều hơn bởi vì như là một câu chuyện và từ tuổi thơ và tôi không có chút ý muốn nào ngăn chen ngang vào vậy nên đó là một mẹo rất là nâng cao đó là về phần sau của cuốn sách nó là một mẹo rất là nâng cao bởi vì nếu mà bạn có vấn đề về người khác chen ngang vào lúc mà bạn đang nói, thì tôi sẽ luyện tập cách chuyển đổi những đoạn khoảng dừng ngắn của tôi và nghĩ về điều đó, cái kịch tính câu chuyện kịch nằm ở đâu (what's the drama) bạn có thể có (LH: Drama, kịch, hãy tạo ra kịch tính). Âm lượng, sự dừng giữa câu (pauses) yeah và nhân tiện đây, Obama làm điều đó rất là tốt nha. Ông ta ông ta sẽ, đưa ra một điểm, ông ấy sẽ vào tông giọng trầm của ông ta (his resonance) và ông ta sẽ nói, cái mà đất nước này cần... (dừng lại chút) là những hệ thống tốt hơn. Phải không nào, tôi đang giả bộ như chả là gì nữa nhưng mà (LH: Haha) bạn kiểu như điều gì là tốt hơn, cái gì đó tốt hơn, bạn biết đó, cái thứ gì mà chúng ta cần. (LH: Đó không phải là cái gì bạn nói mà là cách làm sao bạn nói nó). Đúng rồi, mặc dù cách làm sao bạn nói ra điều đó cũng là quan trọng nữa (LH: Bạn cần sự khả năng làm được việc) đó là chương cuối cùng. Chương cuối cùng mà tôi kết thúc quyển sách là về ngôn ngữ (verbal) bởi vì đúng vậy chúng tôi dành rất nhiều ra trong sách nói về ngôn ngữ và phi ngôn ngữ (verbal and non-verbal) nhưng cả những từ ngữ của bạn cũng quan trọng không kém bởi vì như chúng ta đã nói về những từ ngữ hướng đến sự thành tựu (achievement oriented words) (LH: Vâng đúng rồi đấy ạ) nhưng mà ôi zoi ah nếu mà bạn có thể chuyền ra những từ ngữ hướng đến sự thành tựu với sự dừng lại đầy sức mạnh với một cái cử chỉ tay hình gác chuông, hãy cẩn thận hãy cẩn thận nha thế giới ơi. Bạn đang tới đây (LH: Điều đó thật tuyệt vời, thật tuyệt vời)

LH: Tôi là một người có niềm tin to lớn vào việc cái thứ quan trọng nhất mà chúng ta có thể học làm là làm sao để chữa lành những sang chấn hay là những kích thích khác nhau từ trong quá khứ của ta mà kéo chúng ta vào trong một trạng thái phản xạ lại (reactive state) khi mà mọi chuyện trên thế giới vẫn đang diễn ra và chúng ta trở nên căng thẳng (uptight), dễ phản ứng lại, chúng ta nói những điều chúng ta không muốn nói, chúng ta hối hận những thứ chúng ta làm chúng ta hành xử tệ (act out) bất kể điều đó là gì, chữa lành quá khứ, những ký ức, nỗi đau, sự bực dọc (frustrations) bất kể bạn muốn gọi nó là gì, thì tôi nghĩ đó là một trong những thứ đầy sức mạnh nhất, thứ đầy sức mạnh thứ hai mà chúng ta có thể học là làm sao để làm thuần thục kỹ năng giao tiếp (nghệ thuật giao tiếp) và làm sao để trở nên thoải mái trong bản thân bản chất của ta (comfortable in our own skin) và giọng nói của chính ta, bạn biết đó, Đắc Nhân Tâm là một cuốn sách mà rất là mạnh mẽ cho rất là nhiều người để mà học cách làm sao để mà kết nối xã hội và một lần nữa trong cuộc sống chúng ta hoặc là đang thu hút vào (enrolling) những người khác vào chúng ta vào tầm nhìn của chúng ta hay là chúng ta không thu hút họ vào ta (unenrolling) vào tầm nhìn của chúng ta dựa vào làm sao cách chúng ta truyền tải thông điệp truyền đạt giao tiếp làm sao chúng ta kết nối với mọi người, liệu rằng chúng ta có đáng tin hay là không đáng tin, cuốn sách này và những nghiên cứu và những bài học (studies) và nội dung của cô đã là rất là cực kỳ mạnh mẽ cho rất là nhiều người bao gồm cả bản thân tôi, tôi học được rất nhiều và tôi cảm thấy như là đây là một thứ gì đó mà tôi luôn nghiên cứu (VVE: Yeah) bởi vì tôi cảm thấy như là bạn không bao giờ có thể học đủ hết về cách hiểu khoa học của con người. (VVE: Vâng) Và rồi tôi thứ nhất là muốn người ta học được là làm sao để tiếp tục chữa lành nó là cả một quá trình (VVE: Ồ đúng chính xác là như vậy) nhưng mà cái thứ hai là tôi muốn họ học để làm sao hiểu được con người. Và một lần nữa, nếu ta có thể quay trở về với lại câu trích dẫn mà đã thay đổi cuộc sống mới trưởng thành của tôi (early adult life) cái mà là, người ta không quan tâm bạn biết bao nhiêu cho đến khi người ta biết bạn quan tâm bao nhiêu. Nếu mà bạn có thể học làm sao để truyền tải điều đó đến người khác thì nó có thể đưa bạn tiến ra xa hơn, bạn biết đó, bạn có thể làm qua được với ít kỹ năng hơn và ít thông minh hơn (VVE: Hahaha) nếu mà bạn hiểu cách làm sao để trở nên đồng cảm sâu sắc và có những kỹ năng kết nối với những người khác. Nó sẽ mang bạn đi một quãng đường dài đó nhưng mà cuối cùng bạn cũng cần phải có một chút sự khả năng làm được việc trong đó và có kỹ năng. (VVE: Vâng tất nhiên rồi, và tất cả những ai mà đang xem chương trình này đều có những điều như vậy phải không nào chúng ta biết điều đó) Bạn phải có kỹ năng và tôi nghĩ là nó luôn là quan trọng trong việc đầu tư vào phát triển những kỹ năng mới nữa để mà làm cho bạn trở nên có khả năng năng lực làm việc hơn. Nhưng mà cuốn sách này, công trình nghiên cứu của cô là cực kỳ có giá trị và quan trọng, quyến CUES: Master the secret language of charismatic communication small signals incredible impact Vannesa Van Edwards. Tôi muốn mọi người có quyển sách này, tôi muốn bạn mua một vài quyển cho bạn của bạn cho những người bạn sống hướng nội trong cuộc đời của bạn cho những người bạn hay hành xử kỳ quặc ngoài xã hội (socially awkward), cho những người bạn hay lo âu (anxious friends), sự cuốn hút là một siêu năng lực (VVE: Nó là một siêu năng lực) Nó là một siêu năng lực khi mà được sử dụng đúng cách và đây là cái điều này này nếu mà bạn sử dụng nó không đúng cách bạn sẽ bị nhục nhã (humbled) vào một thời điểm nào đó trong cuộc đời của bạn. Và về cuối cùng những điều xấu sẽ xảy ra và chúng sẽ tiếp liên tục xảy ra lần nữa và lần nữa. (VVE: Và chúng sẽ vắt cạn kiệt sức lực của bạn) bạn sẽ gặp bị nhục nhã (humbled by the world) bởi thế giới nếu mà bạn không dùng sự khiêm tốn cùng với sự lôi cuốn cuốn hút của bạn nhưng mà tôi rất là hào hứng về cuốn sách tôi không thể chờ đợi để mà nhảy vào đọc sâu thêm vào nhiều hơn nữa. Và quay trở lại với cuộc phỏng vấn này nhiều hơn nữa. Tôi muốn mọi người hãy tìm mua quyển sách này, mọi người có thể theo dõi cô trên trang web scienceofpeople.com cái mà có một phần thư tin tức (newsletter) rất là tuyệt vời mà tôi đã đăng ký vào và có được rất là nhiều tri thức uyên thâm (thông thái, wisdom) (VVE: Ồ cảm ơn anh!) Cô luôn luôn chia sẻ những nghiên cứu mới nhất (VVE: Luôn luôn) và những thứ giống như vậy ở bên trong đó. Scienceofpeople.com, Instagram, Twitter, Facebook, V Van Edwards (VVE: Đó là tôi) tất cả mọi nơi trên mạng xã hội, kênh YouTube của cô nữa, xem nó cực kỳ vui, cô phân nhỏ những dấu hiệu này ra theo giác quan thị giác. (VVE: Đúng vậy và tôi có một vài thứ tôi không để được vào trong quyển sách, bạn thấy đó, bởi vì chúng là quá mang dấu hiệu về giác quan thị giác như kiểu là nó là quá khó để mà giải thích chúng. Vậy nên nếu mà bạn muốn có một cái nếm thử nhỏ (a little taste test) tôi phân nhỏ The Rock (LH: Yeah đúng rồi) kiểu như ai mà không muốn xem kiểu như hàng tá (12 dozens) những dấu hiệu của The Rock, tôi phân nhỏ dấu hiệu của The Rock, tôi phân tích sâu về Britney Spears, tôi thậm chí, đó là cả một cuốn sách tôi không có đủ thời gian để làm nó thêm vào, tôi làm Morgan Freeman, làm sao để ông ấy có được sức mạnh âm giọng đó (vocal power) tôi nói về cách làm sao ông ấy làm được điều đó (LH: Thật là hay) Công nương Diana, tại sao chúng ta lại có hứng thú nhiều với cô ấy như vậy. Và Justin Bieber (LH: Hay đó, tôi thích điều đó) Vậy nên tôi phân nhỏ ra những dấu hiệu ở trong đó và nếu bạn chỉ muốn một chút nếm thử nhỏ bạn có thể lên xem. (LH: Đó là trên scienceofpeople hay là nó) Nó là trên YouTube và trên scienceofpeople và chúng ta có cuộc phỏng vấn của chúng ta trên đó luôn nên nếu mọi người muốn lên xem thì họ có thể. (LH: Yeah)

LH: Hai câu hỏi cuối cùng trước khi mà tôi hỏi chúng, tôi muốn ghi nhận cô Vanessa cho liên tục có mặt xuất hiện lên tôi nghĩ những người hướng nội mà lớn lên cảm thấy kỳ quặc trong xã hội thì cần rất là nhiều can đảm để dấn thân để đưa bản thân của bạn ra ngoài kia để mà liên tục ở trước máy quay, để có thể nói chuyện trên sân khấu, để có thể học hỏi những điều này và chia sẻ ra những điều này tôi nghĩ là nó thực sự là thử thách rất nhiều cho những người hướng nội để làm. Vậy thì nên cho chặng đường mà cô đã ở trên để cố gắng (VVE: Chữa lành) yeah chữa lành cũng là một điểm lớn, nhưng mà chặng đường mà cô đã đi qua và cô liên tục có mặt và cho những tác phẩm này ra ngoài kia là thực sự là truyền cảm vậy nên tôi ghi nhận cô vì điều đó. (VVE: Cảm ơn nhiều). Um. Tôi đã hỏi cô câu hỏi này rồi nhưng mà nó được gọi là câu hỏi 3 Sự thật, hãy tưởng tượng đó là ngày cuối cùng trên Trái Đất của cô nhiều năm về sau này và vì bất kỳ lý do gì tất cả những công trình nghiên cứu của cô phải đi với cô đến một nơi nào xa xăm khác vậy nên không ai có sự truy cập vào nội dung của cô và nếu mà cô có thể để lại 3 bài học cho thế giới lại đằng sau thì cô sẽ nói là 3 bài học đó của cô là gì.

VVE: Cuộc sống là quá ngắn để mà giả bộ nó. Hãy tìm sự ấm áp thực sự hay là sự khả năng làm được việc thực sự hay là dẹp bỏ nó đi. Có những hương vị độc đáo của sự cuốn hút thu hút và bạn không nhất thiết phải là một người hướng ngoại luôn vui vẻ hoạt náo đầy sức sống (bubbly extrovert) bạn có thể là hiền nhân thông thái đầy năng lực (wise competent sage) hay là nhà lãnh đạo trầm tính ít nói đầy quyền lực (quiet powerful leader) hay là người chữa lành đầy sự đồng cảm từ bi (empathetic compassionate healer) tất cả đều là rất là cuốn hút, có những hương vị riêng khác nhau và cuối cùng là những từ ngữ của bạn có sức mạnh và những dấu hiệu của bạn có sức mạnh đừng hoài phí chúng. Chúng ta có thể thay đổi sinh lý của một ai đó với một từ duy nhất vậy nên với mỗi từ ngữ mà bạn cho ra ngoài kia hãy nghĩ làm sao bạn có thể ảnh hưởng đến (infect) mọi người vì một sự lẽ điều tốt nào đó (LH: Umm điều đó là khá là đầy sức mạnh đó. Và đâu là từ ngữ là chữ đầy sức mạnh nhất mà chúng ta có thể gây ảnh hưởng lây lan ra cho một người với theo hướng tích cực) Tôi nghĩ là sự biết ơn (gratitude), tôi nghĩ là mỗi lần mà bạn nói cảm ơn, tôi rất là cảm kích (I'm appreciative), tôi rất là biết ơn (I'm grateful) bạn đang cho họ sự vinh dự và bạn đang cảm thấy biết ơn thực sự bản thân bạn nó là từ duy nhất mà tôi có thể nghĩ về mà có mang hiệu ứng đôi cả đôi đường (LH: Wow) vậy nên tôi có thể kết thúc trên chủ đề lòng biết ơn không (LH: Chắc chắn rồi) Tôi muốn cảm ơn anh rất nhiều bởi vì anh đã tạo ra một điểm chóp trong sự nghiệp của tôi nơi mà anh tin tưởng vào tôi và lắng nghe tôi toàn tâm toàn ý (wholeheartedly) và anh giúp đưa tác phẩm của tôi ra ngoài kia và mọi người lắng nghe và nó đúng thật là một điểm chóp nhọn (a tipping point) (LH: Umm) trong sự nghiệp của tôi và anh giúp tôi (khiến tôi) làm các chương trình podcast và làm cho tôi nhận ra rằng tôi có thể làm được trong những không gian an toàn (in safe spaces) (LH: Umm) cái điều mà tôi hơi sợ um anh khiến tôi nhận ra là tôi có thể tìm được những người của tôi (ND: ủng hộ tôi, hiểu được tôi, chấp nhận tôi và cùng đồng cảm với tôi) và tôi chỉ phải nói ra những ý tưởng của tôi với họ mà thôi và anh luôn nói vâng làm sao tôi có thể giúp đây cái mà tôi rất là biết ơn vì.

LH: Ò, tôi rất là cảm kích, cảm ơn, cảm ơn ngược lại, bạn biết đó, nó thật là thú vị từ sự cảm kích (appreciation), chữ gratitude (lòng biết ơn) và sự cảm kích bất cứ khi nào cô nói điều đó nó làm tôi nghĩ về nghĩ niệm về bạn gái của tôi và tôi cảm thấy như là mỗi ngày tôi nói với cô ấy nhiều làm sao tôi cảm kích cô ấy (VVE: Ồ) bạn biết đó (VVE: Thật tuyệt đẹp làm sao) tôi rất là biết ơn cho việc làm sao em làm được điều này hay là cái thứ này mà em làm cho tôi tôi biết ơn vì điều đó rất là nhiều và mỗi lần mà tôi làm điều đó và giờ khi mà tôi nghĩ lại (reflect) về nó cô ấy kiểu như ù, nó kiểu như là làm cô ấy ấm áp thật là nhiều hơn. (VVE: Đúng vậy đó) Bởi vì chúng ta thường không cảm thấy sự lòng biết ơn trong những mối quan hệ của ta phải không nào kiểu như là đặc biệt là tôi đã kết hôn được 10 năm rồi và đã ở bên chồng tôi 16 năm vậy nên bạn sẽ bị rất là cuốn vào logistics và vậy nên đối với những ai đang theo dõi chương trình tôi nghĩ là chúng ta đang xem những người chúng ta quý mến yêu mến như là một lẽ đương nhiên của ta. Chúng ta nghĩ về việc trao tặng những món quà của từ ngữ cho những người đồng nghiệp của ta hay là cho những khách hàng của ta hay là cho những người khách hàng của ta nhưng mà kiểu như đừng quên cả người mà bạn đang sống với nữa, đừng quên cái người mà bạn quan tâm đến đừng mắc kẹt vào những sự di chuyển (chi tiết nhỏ, logistics) kiểu như em ơi, đón bọn trẻ đi. Vậy nên tôi nghĩ là lòng biết ơn là cực kỳ đặc biệt quan trọng ở nhà và tôi nghĩ là càng nhiều hơn chúng ta cảm thấy thoải mái thì càng ít hơn chúng ta thanh tao dễ chịu (gracious) càng ít lòng biết ơn chúng ta có và vậy nên tôi hy vọng là 10, 20, 30 năm nữa (LH: Yeah, ý tôi là mọi người trong những tôi đoán là năm đầu năm hai kiểu như ôi tôi yêu bạn nhiều quá bạn thật là tuyệt vời) Hông nha, hông phải mọi người (LH: Thậm chí là trong những năm đầu tiên) Tôi sẽ nói là, không tôi nghĩ là nói điều đó với cô ấy là một món quà và nếu mà mục tiêu của anh là kiểu như 10 năm về sau này mà anh có thể nói với cô đó điều đó lần nữa thì thật là một mục tiêu tuyệt đẹp làm sao. (LH: Thường thường cô ấy là, ôi anh là người đàn ông tuyệt vời nhất trên thế giới và tôi kiểu như tôi không cảm giác như tôi làm cái gì đặc biệt cả tôi chỉ nói tôi cảm kích em, tôi chỉ kiểu như tôi rất là cảm kích biết ơn vì em vừa làm điều này cho tôi cảm ơn tôi rất là cảm kích cái cách mà em nói điều này và tôi không nghĩ là tôi làm cái gì đó quá phi thường bạn biết đó) Ôi điều đó là lớn lắm đó là lớn lắm đó. (LH: Và cô ấy kiểu như, anh không biết đâu anh là người đàn ông tuyệt vời nhất và tôi kiểu như tôi không đang làm một cử chỉ gì to lớn lắm) Nó thực sự là vậy (LH: Tôi theo đúng nghĩa chỉ là đang nói là kiểu như tôi chỉ đang tập trung vào một thứ mà tôi rất là cảm kích mà cô ấy làm mỗi ngày và tôi kiểu như tôi rất là biết ơn cái cách mà em đã có mặt ở đây đây đây.) Và chính vì thế đó là lý do vì sao tôi nghĩ là biết ơn là một chữ đầy mạnh mẽ nhất (LH: Umm) bởi vì chỉ cần cảm thấy cảm kích cô ấy làm cho cô ấy cảm thấy như đó là một cử chỉ to lớn, hãy tưởng tượng điều đó, một chữ thôi của lòng biết ơn là một cử chỉ to lớn, nó không phải mất công tốn thuyền chạy vào trong nước, nó không phải tốn 12 tá bông hồng nó chỉ cần là chỉ cần nói với một ai đó bạn cảm kích người đó. Và nếu đó là một thứ mà bạn rút ra được từ cuộc phỏng vấn này bạn sẽ ngay bây giờ nhắn tin cho một ai đó là bạn thương yêu họ đến nhường nào và bạn cảm kích họ đến nhường nào và bạn muốn cảm ơn họ đã là bản thân họ (LH: Điều đó là to lớn đó, người ta nhớ những thứ đó). Đó là cả một món quà đó. (LH: Người ta không quan tâm bạn biết đến mức nào cho đến khi họ biết bạn quan tâm đến mức nào) Họ đúng đó, wooh wooh.

LH: Và câu hỏi cuối cùng, định nghĩa của cô về sự vĩ đại (greatness) là gì.

VVE: Tôi thật là yêu thích điều này vì đây là lần thứ 3 tôi tham dự chương trình này rồi. Tôi nghĩ định nghĩa của tôi đã thay đổi (LH: Tại sao lại thay đổi yeah) theo thời gian nó là ở trong sự liêm chính vậy nên trở về lại với thứ quan trọng đó, sự vĩ đại là xuất hiện có mặt lên như là chính bạn là, bạn cảm thấy như thế nào, và cảm thấy là thật là tự do để mà là theo con đường đó, vậy nên điều đó có nghĩa là bạn thích những con người trong cuộc đời của bạn, bạn tôn trọng những con người trong cuộc đời của bạn bạn đang có mặt xuất hiện lên thật là thống nhất hòa hợp (congruent) bạn đang xuất hiện cho thấy có mặt với rất là nhiều sự ngay thẳng liêm chính những dấu hiệu của bạn kết nối phù hợp với lại từ ngữ của bạn cái mà kết nối trùng khớp với những cảm xúc của bạn (LH: Umm) Và tôi nghĩ là tôi là bản thân tốt nhất tuyệt vời nhất của tôi khi mà tôi có thể có mặt ở một nơi nào đó là chính bản thân của tôi và không lo về việc phải che giấu, làm giả bộ lên hay là thay đổi gì cả.

LH: Vanessa, cảm ơn rất là nhiều. Rất là cảm kích.

VVE: Cảm ơn, cảm ơn đã lắng nghe.                              

Nguồn video: