Cách để bỏ căng thẳng công việc lại phía sau
Sự điềm tĩnh không phải là một vị trí cụ thể, sự điềm tĩnh không phụ thuộc vào vị trí. Tôi đang ngồi ở đây, rất điềm tĩnh ở trước bạn. Và tôi đi dạo trên bãi biển hôm nay, nó tên là bãi biển ... gì đó. Và thật ra tôi còn đi bơi nữa sáng nay, lần đầu tiên bơi lại trong đại dương của tôi sau rất nhiều năm. Tuyệt đẹp, tuyệt đẹp, đi dạo trên bãi biển, đi bơi, tuyệt đẹp, điềm tĩnh và bình yên, ngồi đây với các bạn, tuyệt đẹp, điềm tĩnh và bình yên, đây là công trình lao động của tôi (đây là việc của tôi). Bạn thấy đó, điềm tĩnh và bình yên. Nhưng đừng nghĩ việc của tôi là dễ, việc của bạn thì khó còn việc này thì dễ. Nếu bạn trong hoàn cảnh của tôi, bạn sẽ đi toi rồi. Tôi nói với bạn á. Như những gì bạn đảm nhận lên (gồng gánh trên/đón nhận/tiếp nhận). Nếu tôi thực hành sự chữa lành trong 2 ngày, 2 ngày hay suốt cuối tuần của sự chữa lành, bất cứ ai trong vị trí của tôi, họ sẽ tiến thẳng đến bệnh viện tâm thần ngay sau đó. Những gì tôi làm trong lành cho mọi người là những gì tôi hứng lên (gánh trên/gánh lên người). Các bạn sẽ không chịu nổi nó đâu. Bạn sẽ trở bệnh như vậy (búng ngón tay). Nên những gì tôi nói là, sự bình yên và sự điềm tĩnh không phải là phụ thuộc vào vị trí. Nó nằm ngay đây trong trái tim của bạn, không quan trọng bạn đang ở chỗ làm, ở nhà, đi nghỉ mát hay bất cứ nơi đâu, nó nằm trong tim bạn, điềm tĩnh và bình yên ở mọi chốn bạn đi. Bạn hiểu chứ. Nó là một kỹ năng, nó là một sự cống hiến, nó là một sự theo đuổi, nó là cả một con đường và rồi bạn hiểu. Đừng là một người mà khi bạn đang làm việc, bạn nhìn vào đồng hồ liên tục, nhìn vào đồng hồ, mấy giờ, mấy giờ, mấy giờ, mấy giờ rồi. Khi bạn làm điều đó, thì bạn đang không hiểu cuộc sống mình đang hướng về điều gì. Cuộc sống không phải là về khoảng thời gian này ở nơi làm, khoảng thời gian này ở nhà, khoảng thời gian này ở ... không không không, nó liên tục trong mỗi giây, mỗi khoảnh khắc, bạn thế nào rồi, bạn sao rồi, bạn đang thế nào rồi, bạn thế nào rồi, bạn có điềm tĩnh, bình yên và thư giãn (thư thả), nhẹ nhàng, tràn ngập niềm vui, vui vẻ (hạnh phúc), tràn ngập biết ơn, bạn đang như thế nào, không phải bạn đang ở đâu hay đang làm gì. Hãy học điều đó, học điều đó, cái kỹ năng, cái nghệ thuật, cái thái độ, cái sự thông hiểu, cái quan điểm đó, hãy học nó, bạn biết đó. Công việc của bạn không phải là một vấn đề, công việc gì, ý tôi là công việc gì. Tất cả mọi thứ bạn làm, cử động tay, gõ chữ, nói chuyện với ai đó, bạn đứng lên, bạn ngồi xuống, ngay cả trong kỳ nghỉ bạn vẫn làm những thứ tương tự (cười). Nó là những thứ y chang nhau, bạn có hiểu chứ, nó y chang nhau. Trong đầu, cách bạn nhìn nó, đó chính là sự khác biệt, bạn biết đó. Nếu bạn có sự hiểu biết đúng, công việc cảm thấy như ngày nghỉ.